When they cry
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

When they cry

TheForsaken's Forum
 
HomeLatest imagesSearchRegisterLog in

 

 [Translation]Narcissu

Go down 
Go to page : Previous  1, 2
AuthorMessage
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime10/08/08, 09:18 pm

26/1: #1 Route – Hiratsuka


Chiếc xe bạc, phản chiếu bầu trời cao xanh của mùa đông.
Đi loanh quanh không mục đích như thường lệ, nhưng ít nhất không phải lo về xăng hay đồ ăn nữa.
Rất nhanh, chúng tôi tới một ngă rẽ lớn.
Mặc dù không nhận được sự đồng t́nh của cô ấy đêm qua, nhưng bất chấp điều đó tôi vẫn hướng về phía Tây.
Vấn đề duy nhất là tôi không rành đường, và không biết liệu có đủ tiền không nếu đi vào đường cao tốc trả phí.
Đó là ư nghĩ của tôi khi chúng tôi tiến gần tới ngă rẽ đó.
Tôi đă định đi thẳng luôn…
“Rẽ trái…”
”Hả?”
“Rẽ trái.”
Một đề nghị bất ngờ.
Tự hỏi điều ǵ đang xảy ra.
Tôi rẽ trái theo lời cô ấy vào một con đường lớn.
“Thế là *thế nào*?”
“… … …”
” Đây là đường #1… giờ hăy đi thẳng…”
”Bây giờ…?”
Tôi rất ngạc nhiên khi đột nhiên cô ấy lại chỉ đường.
Chúng tôi đă đi cùng nhau cho tới lúc này, và có vẻ cô ấy biết tất cả mọi thứ…
… nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy tự nguyện chỉ đường.
“…có phải cuối cùng cô cũng quyết định được nơi ḿnh muốn đến?”
“… … …”
” Ừ, cô biết đấy. Nơi mà chúng ta đă nhắc tới… đảo Awaji.”
”… thế có tệ không?”
“Không, tôi đâu có ư đó…”
Chúng tôi đang lái xe mà không có mục đích:
Tôi đang ch́m đắm trong ư nghĩ t́m một đích đến và, vẫn khó hiểu như mọi khi, cô ấy cứ nh́n vào một khoảng không vô tận.
V́ vậy những lời cô ấy nói khiến tôi thực sự bất ngờ.
“… không phải tôi mong đợi điều ǵ.”
”Cái g?”
“Không phải tôi muốn bộ đồ bơi hay thứ ǵ khác…”
”…cô biết ḿnh đang nói ǵ chứ?”
“… … …”
”…không có ǵ hết.”
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime11/08/08, 09:42 pm

20/1: #22 Route – Nagoya


Chiếc xe bạc ngập trong ánh nắng dưới bầu trời đông trong vắt.
Chúng tôi đă qua những con đường dốc và khúc khuỷu ngoằn ngoèo của Hakone và giờ đang ở một vùng bằng phẳng hơn.
“Này, giờ th́ chúng ta đang ở đâu?”
“Quận Aichi. Sắp tới thành phố Nagoya rồi…”
Chúng tôi đang trên đường cao tốc thường bởi lẽ đường cao tốc trả phí quá đắt.
Tôi sẽ chẳng bao giờ làm được một ḿnh, nhưng nhờ cô ấy mà mọi việc đều đang ổn cả.
Sự hướng dẫn của cô ấy, c̣n chính xác hơn bất cứ hệ thống định vị nào.
Không biết v́ sao, nhưng tôi có thể cảm thấy ḿnh đang đi đúng hướng.
“Ngă rẽ tiếp theo… rẽ vào đường #22.”
” Hiểu rồi.”
Tôi xoay bánh lái và đổi làn đường theo lời cô ấy.
Khung cảnh phía ngoài trôi qua cửa kính. Những h́nh ảnh và âm thanh của một thành phố tôi chưa từng thấy, trải dần về hướng Bắc.
Và khi cảnh vật xung quanh chúng tôi chuyển dần thành vùng đô thị…
“Này, cô có muốn dừng lại đây không?”
Một vài cửa tiệm gia đ́nh ở bên đường.
Tôi chỉ vào chúng khi đang lái, và tiếp tục nói.
“Sau cùng th́, từ đầu tới giờ chúng ta chỉ ăn đồ từ cửa hàng ăn nhanh, phải không?”
Tất nhiên, không phải chúng tôi chỉ ăn đồ ăn nhanh v́ ư thích.
Sự thật là chúng tôi không đủ tiền và cũng phải tiết kiệm nữa.
Nhưng giờ chúng tôi có tiền để phung phí một chút.
Nên tôi mới có ư định ấy.
“Sau cùng, một tiệm ăn gia đ́nh cũng hay đó chứ?”
”… đồ ăn nhanh là được rồi…”
Cô ấy khẽ cúi xuống khi nói điều ấy.
Như đang nh́n bộ đồ của ḿnh hay thứ ǵ khác vậy.
Ồ… phải rồi, nhắc tới th́, bộ đồ đó quá lớn so với cô ấy…
“Được thôi, vậy chút nữa, tới *nơi ấy* nhé?”
”… cậu nói nơi ấy là sao?”
“Nh́n đi, phía bên cô đó. Có một cửa hàng đồ jean.”
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime14/08/08, 06:34 pm

Và ở đó là một tiệm đồ jeans và quần áo thường mặc giống như nhiều nơi khác trên đường cao tốc mà tôi đã thấy.
“Cửa hiệu kiểu ấy chắc cũng không đắt đâu.”
“… … …”
”Chúng ta dừng lại, được chứ? Tôi đang dừng xe đây.”
“… … …”
Không có câu trả lời.
Nhưng cũng không có lời phản đối.
Có lẽ… tôi nên nghĩ sự yên lặng của cô ấy là đồng ý thì hơn. Hay gần như thế.
Chúng tôi bước vào cửa hàng.
Cô ấy tò mò nhìn quanh khắp hai tầng của tòa nhà, vào từng ngóc ngách.
Vẫn chẳng nói gì như thường lệ, và trông cũng không khác mọi khi nhiều lắm.
Nhưng nó vẫn khác cái cách cô ấy hay nhìn màn hình TV buồn chán mà chẳng phản ứng gì.
Cô ấy xem xét kĩ từng bộ quần áo, và có vẻ như đang cân nhắc giá cả.
Và rồi, bất cứ khi nào thử một bộ đồ mới cô ấy lại chạy về chỗ tôi và…
“…cậu nghĩ sao?”
“Tôi nghĩ gì à? Tôi nghĩ trông nó hợp với cô đấy.”
“… … …”
“…có kì cục không?”
“Không, tôi đâu nghĩ vậy.”
Và với dáng vẻ đó, cô ấy thử hết bộ này đến bộ khác, tới và cho tôi xem từng lần một.
Cô ấy không cười hay có biểu lộ gì trên khuôn mặt, nhưng tôi cảm thấy dường như cô đang tỏ ra hạnh phúc.
“Được rồi, cô đã quyết định chưa?”
“…ừ, tôi sẽ lấy bộ này.”
Nói vậy, cô ấy cho tôi xem lựa chọn cuối cùng: một chiếc áo sơ mi xinh xắn và một chiếc váy ngắn.
Những thứ đồ ấy khiến cô ấy trông giống một học sinh cấp hai hay cấp ba, nhưng trông cô ấy có vẻ hài lòng.
Giờ th́, nếu tôi nhớ không nhầm, cô ấy đă từng nói ḿnh hơn tuổi tôi…
Nhưng dù có nh́n thế nào đi nữa, trông vẫn chẳng đúng ǵ hết.
Trái ngược là đằng khác, thật sự, tôi không thể giấu nổi một nụ cười.
“Nhưng cô biết không, biết đâu sẽ tốt hơn nếu cái váy dài hơn một chút?”
“Sao…?”
“Ồ, không, không, không, tôi không nói là nó trông không hợp với cô đâu!”
“… … …”
“Biết đấy, ngoài trời lạnh, đúng không? Và loại trang phục này…”
”…t - tôi sẽ ổn thôi … tôi chịu được mà.”
Khi cô ấy nói điều ấy…
Tôi thấy gương mặt nhợt nhạt ấy hơi ửng hồng lên.
Với một cô gái luôn giữ cho ḿnh lănh đạm như thế…
… có khi nào cô ấy đang đỏ mặt?
Đó là cảm xúc đầu tiên của cô ấy mà tôi thấy.

Trở lại đường lớn.
Chiếc xe bạc ồn ă, chạy dưới bầu trời cao, cao vời vợi của mùa đông.
“Tiếp theo rẽ vào đường #21…”
“Hiểu rồi.”
Cô ấy lại chỉ đường như thường lệ.
Rất nhanh, chúng tôi đă tới tỉnh Gifu.
Nếu “như thường lệ”, cô ấy sẽ chỉ nh́n vào khoảng không bên ngoài cửa kính.
Nhưng giờ, cô ấy đang ngắm ḿnh trong chiếc gương chiếu hậu hết lần này đến lần khác, như thể rất vui.
Ngắm ḿnh trong gương như không muốn tôi bắt gặp…
“… …”
“…sao thế?”
“À, trông cô có vẻ vui với bộ đồ đó, vậy thôi.”
”… … …”
”Không hẳn… hoàn toàn không phải vậy.”
Nói rồi, cô ấy thôi nh́n vào gương.
Nhưng một lúc sau, tôi thấy cô ấy lại bắt đầu ngắm ḿnh lần nữa.
… vậy là cũng có những thứ vô cùng dễ thương ở cô ấy…
Và dù là một điều nhỏ nhặt như thế.
Dù chỉ bình thường, tôi vẫn thấy nó rất dễ thương.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime19/08/08, 10:00 am

Khi bóng tối đă nuốt trọn mặt trời.
Ở một lề đường nào đó.
Lúc mà chúng tôi đă ăn xong bữa tối (vẫn là đồ ăn nhanh).
“Tôi tự hỏi chuyện ǵ đă xảy ra khi chúng ta bỏ đi…”
Chiếc ṿng nhận dạng bằng nhựa dẻo màu trắng, lỏng lẻo nơi cổ tay tôi.
Tôi khẽ nói điều đó khi nh́n những ḍng chữ: nhóm máu, tên tôi và cả tên bệnh viện ấy nữa.
“Cô nghĩ họ có cuống cuồng lên không?”
“…có thể.”
”Ừ…”
Cha mẹ, bạn bè, và bác sĩ…
Và ngay cả khi điều đó chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong họ, tôi vẫn thấy một chút tội lỗi khi nghĩ họ có thể đă lo lắng.
Lỗi của con… cha, mọi người…
Tôi đă làm một thứ thật ích kỉ mà chẳng tính đến hậu quả…
“Này…”
”Hmm? Sao vậy?”
“Lần đầu tiên cậu biết… rằng ḿnh sắp phải chết… cậu có khóc không?”
“… … …”
Tôi giật ḿnh một thoáng trước câu hỏi đột ngột ấy.
Và rồi im lặng để cân nhắc điều đó.
“… nghĩ lại… tôi không nhớ là ḿnh đă khóc.”
“Vậy cậu có nguyền rủa số phận, tự hỏi… ‘tại sao lại là tôi’ không?”
“Tôi… cũng không nhớ ḿnh có như thế.”
Đầu tiên, tôi không tin là nó xảy ra.
Như thể đó không phải một phần của thực tại.
Nhưng… có lẽ, có lẽ thôi, tôi đă cảm thấy điều ǵ đó. Một chút.
Một người bạn từ học viện kĩ thuật mua một chiếc xe mới.
Và anh ta than văn về món nợ khổng lồ ḿnh phải chịu.
Vài người đă có việc làm, vài người vẫn học tiếp.
Vài người đă có con, vài người bị bạn gái bỏ.
Nhưng tôi… không có tương lai.
V́ vậy thực ḷng…
Tôi nghĩ ḿnh đă tự hỏi tại sao lại phải là tôi.
Kể cả có tự nhủ với bản thân đây là số phận.
Tôi vẫn cảm thấy ḿnh không thể chấp nhận điều đó.
“Vậy… c̣n cô?”
“…tôi?”
“Ừ. Cô có khóc… hay nguyền rủa số phận không?”
“… … …”
“…tôi thấy ổn.”
“…và tại sao?”
“…bởi lẽ ngay từ đầu tôi đă chẳng hi vọng bất cứ thứ ǵ…”
“…v́ tôi đă từ bỏ.”
“Đúng thế sao…?”
Chẳng c̣n ǵ để thất vọng nếu bạn đă bỏ cuộc ngay từ điểm khởi đầu.
Chẳng vui vẻ ǵ khi quay lưng như vậy, nhưng cũng không hề khó.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy điều đó sao quá đau buồn.
Hay phải chăng với cô ấy… th́ chẳng thể làm được ǵ nữa…?
“Trước đây tôi có xem một bộ phim…”
”…rằng chó sói không sống quá ba năm.”
”Hả? Chó sói?”
Đột nhiên cô ấy chuyển chủ đề.
“Nhưng… lừa sống tới chín năm hoặc c̣n hơn nữa.”
”Tại sao như thế…? Ba năm cho sói và chín năm cho lừa?”
“… lừa sống… bởi v́ chúng hữu dụng.”
“Có lẽ mọi thứ đều như vậy…”
Cô ấy khẽ th́ thầm trong khi nh́n ra cửa sổ với vẻ lănh đạm.
Vậy đó là điều cô ấy đă tự nhủ…
…để khiến ḿnh bỏ cuộc, mặc cho số phận…
Buổi b́nh minh giữa mùa đông.
Chuyến đi của chúng tôi trên con đường #21.
Những bông tuyết chao đảo nhảy múa dưới bầu trời mờ mịt.
Tuyết bắt đầu rơi, nặng hạt.
“…có chuyện ǵ sao?”
“Ừ, tuyết đang rơi…”
Và đúng thế, trông như lớp tuyết đă phủ kín hai bên lề đường.
Tôi không biết chúng tôi đă vào nơi tuyết rơi dày từ khi nào, nhưng trong mắt tôi giờ tất cả đều bị phủ trong sắc trắng.
… thật đáng ngại.
Theo như tôi biết, loại lốp xe này không tốt lắm.
Nếu tuyết dày hơn, chắc sẽ có rắc rối.
“Này, ở đây tuyết có rơi nhiều không?”
“Hả…?”
”Cô biết đấy, nếu tuyết rơi nhiều nữa, sẽ rất khó đi.”
“… … …”
Trên mặt đường giờ chưa hề có tuyết, nhưng sẽ chẳng ngạc nhiên ǵ nếu phía trước có những đoạn đường bị đóng băng.
Và nếu thế, sẽ rất cần thiết phải trang bị thêm bánh xích, thứ mà tôi chưa biết nhiều.
“Thế, cô có biết không?”
“Sau chỗ này là… Sekigahara.”
“Ồ, ừ, cô đă nói rồi c̣n ǵ, nhưng tôi muốn biết là ở đây tuyết có rơi nhiều không cơ.”
”… tôi không biết…”
Cô ấy đáp, dường như có chút ǵ buồn bă.
Và điều đó khiến tôi cảm thấy có thứ ǵ phi lí ở đây.
Với một người biết rơ đường tới vậy, người biết tất cả mọi chi tiết về chiếc xe này…
Điều mà tôi hỏi đáng ra sẽ chỉ như tṛ trẻ.
“Được rồi, tôi sẽ lái xe cẩn thận vậy.”
”…ừ.”
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime20/08/08, 08:26 pm

Một bờ cát.
Chúng tôi ra khỏi xe và nh́n xuống mặt hồ.
Cơn gió lạnh thổi qua, hắt đám bụi tuyết qua mặt hồ buốt giá.
Và trong khung cảnh ấy, cô ấy bắt đầu bước về phía hồ, như thể đó là biển cả.
Cảnh tượng ấy tôi đă thấy trước kia.
“…vậy cậu nghĩ sao?”
”Cô định hỏi liệu tôi có nghĩ rằng cô sẽ chết một cách nhẹ nhàng không nếu bước xuống đó à?”
“Ừ. Tôi có cảm giác ở đây sẽ dễ dàng hơn ngoài biển…”
”Không biết sao cô lại nghĩ thế…”
”À… nước muối rất mặn, và cơ thể sẽ dễ nổi lên hơn…”
“…cô thực sự có khả năng suy luận đấy.”
Dưới cơn gió bắc lạnh buốt và những bông tuyết đang rơi, chúng tôi tranh luận đùa, hay thật không biết chừng, về điểm kết thúc của ḿnh.
Và một lát sau, cô ấy lại tiếp tục bước về phía mặt hồ.
“…vậy sau cùng cậu vẫn không ngăn tôi ư?”
“Cô đâu có ư định chết hôm nay, phải không?”
“…không… tôi nghĩ là không.”
…c̣n bao xa nữa mới tới ḥn đảo Awaji mà chúng tôi nhắc đến…?
Tôi không thực sự muốn, nhưng cũng chẳng có vấn đề ǵ với việc tới đó hết.
Nhưng – dù đă đi mà không có mục đích tới tận lúc này- giờ chúng tôi đă có điểm đến cuối cùng.
Cô gái ấy, người đă dừng lại mà không cần tôi ngăn cản.
…Có lẽ đó cũng là phương cách duy nhất cho cô ấy.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime22/08/08, 09:54 pm

27/1: #8, #1 Routes (Meishin Expressway: Gifu/Seta Interchange~)

“Giờ quay lại đường #1…”
“Hiểu rồi.”
Từ đường #8 về đường #1.
Dưới sự chỉ dẫn của cô ấy, giờ chúng tôi đang hướng tới Kusatsu.
“Chúng ta vẫn c̣n tiền chứ?”
“Ừ, vẫn c̣n khoảng 30000 yên.”
Sau lần ghé vào tiệm quần áo đó, chúng tôi chỉ dành tiền mua đồ ăn nhanh.
“Sao, có chuyện ǵ à?”
“… vậy cậu có muốn lên đường trả phí không?”
“Đường trả phí? Tại sao, không thể đi đường thường được à?”
“À, có chứ, chắc chắn chúng ta *có thể* đi tới cùng…”
“Nhưng tới khúc cuối, chúng ta sẽ phải đi một đoạn trên đường trả phí…”
”Hiểu rồi, vậy đó là cách tới đảo Awaji.”
Tôi không biết rơ lắm, nhưng h́nh như để tới đó, chúng tôi phải đi qua một cây cầu… Seto… hay cái ǵ đó.
“Vậy từ Kusatsu rẽ vào đường ṿng nhé…”
”Được rồi.”
Dưới sự chỉ dẫn của cô ấy, tôi đi từ giao điểm Seta tới đường cao tốc Meishin.
So với tất cả những con đường chúng tôi đă qua, rơ ràng đây mới là một con đường cao tốc *thực sự*.
Không đèn tín hiệu. Phong cảnh tuyệt vời. Có vẻ khá đơn giản ngay cả với một tay lái nghiệp dư như tôi.
Nhưng vừa vào tới khúc quanh xa nhất bên phải, tôi đă nghe thấy một âm thanh kinh khủng ở đằng sau.
Thoạt đầu, tôi chưa hề có khái niệm về đường ṿng hay ǵ hết, nhưng khi đă quen th́ đường cao tốc này trở nên khá thú vị.
“Chiếc xe ấy thật đáng kinh ngạc…”
Một chiếc xe vừa phóng qua chúng tôi với tốc độ không ngờ.
Bống dưng, chúng tôi đưa mắt nh́n nhau.
Và rơ ràng, từ ghế hành khách, trông cô ấy hơi khác với thường lệ.
B́nh thường, cô ấy sẽ nh́n vào khoảng không bên ngoài cửa sổ, c̣n hôm nay cô ấy nh́n những chiếc xe khác với vẻ thích thú.
…nhắc tới điều đó, chẳng phải cô ấy biết rất nhiều về ôtô sao?
Tôi chỉ vào một chiếc xe vừa mới vụt qua.
“Này, này, đó là loại xe ǵ vậy?”
“… … …”
“Một câu đố để giết thời gian thôi mà.”
”… Toyota Celica GTS.”
”Vậy c̣n chiếc mà chúng ta vừa vượt?”
”Citroen Xsara…”
”Chà, cô biết nhiều thật.”
Thực ḷng mà nói, tôi chẳng biết cô ấy đúng hay sai.
Nhưng thật dễ chịu khi nghe những lời từ đôi môi thường xuyên im lặng ấy.
… nên tôi tiếp tục đố cô ấy.
“Chiếc xanh là Mazda Eunos và chiếc đỏ là loại Alfa Romeo…”
Thậm chí cô ấy c̣n nói về hai chiếc xe mới vượt qua chúng tôi.
“Nhưng tôi sẵn ḷng cá là cô không biết *kia* là loại ǵ đâu!”
Tôi vừa chỉ vào một chiếc xe tải- không phải ôtô – vừa nói.
Tôi muốn thấy chút bối rối trên khuôn mặt lănh đạm của cô ấy.
“… …”
“Vậy cô không biết nhiều về xe tải, phải không?”
“… Nissan Atlas 10.”
”Ôi, trời, thật không thể tin được.”
Tôi đă định trêu chọc một chút, nhưng cô ấy đă dội thẳng vào đầu tôi.
“Lượng kiến thức đó không đáng tự hào sao?”
“… vậy ư?”
“Ừ, tôi nghĩ cô có thể nhấn c̣i xe v́ điều đó.”
”… … …”
Cô ấy không nói ǵ.
Nhưng trông như hơi đỏ mặt.
Vậy là cô ấy rất thích ôtô…
“Khi đến được đó, cô có muốn lái thử xe không?”
“Hả…?”
”Nhưng tôi đâu có bằng lái…”
“Chẳng sao đâu! Lái xe dọc bờ biển không tuyệt sao?”
Nếu chúng tôi qua được quăng đường để tới đảo Awaji, sẽ có rất nhiều địa điểm không người.
Và chiếc xe này có cần gạt, nên tôi nghĩ cô ấy sẽ thích khi lái nó.
“Nếu cô muốn, tôi sẽ dạy.”
”… … …”
“Mặc dù thật ra mà nói, tôi cũng chỉ mới tập lái thôi.”
”…ừ.”
-------------------------------End of Chapter05---------------------------------
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime24/08/08, 10:15 pm

Chapter06: Echo



Khi mặt trời trên cao bắt đầu ḥa lẫn vào bóng tối.
Chiếc xe bạc, chạy trên đường trả phí.
Trước đó khá lâu, khu đỗ xe Katsuragawa.
Nghỉ một lát. Thay đổi nhịp đi.
“Có muốn nghỉ tiếp ở băi đỗ tiếp theo không?”
“Hả? Ồ, ừ…”
”…có ǵ sao?”
“Tôi nghĩ ḿnh hơi mệt…”
”Vậy à…”
Điều đó cũng dễ hiểu.
Cô ấy đă hoạt động khá nhiều lúc trước, và việc ấy chẳng dễ dàng ǵ với những người bệnh như chúng tôi.
“Vậy tôi sẽ đi mua thứ ǵ đó cho cô.”
“…ừ.”
”Tôi sẽ trở lại ngay.”
*thud*
Tôi chạy tới quầy ăn vặt và mua vài thứ không khác mấy so với đồ ở tiệm ăn nhanh.
“Đây, Pocari Sweat và cơm nắm, cả khoai tây chiên nữa.”
”Ồ, ừ…”
Câu trả lời vẫn như mọi khi, nhưng cô ấy không ăn ǵ.
Như b́nh thường, đáng lẽ cô ấy đă xé gói khoai tây chiên ra rồi chứ…
“…cô có sao không?”
“… … …”
“Có phải… cô thấy không được khỏe lắm…?”
“… … …”
”… chỉ là… tôi hết thuốc rồi.”
“… ra vậy…”
… vậy là cô ấy đă dùng hết.
Tôi đă lo sợ điều ấy.
Tất nhiên, phải, khi chúng tôi chạy trốn khỏi bệnh viện th́ nó sẽ phải đến.
Nói rơ ràng: chúng tôi không cố ư bỏ số thuốc lại.
Nhưng tôi chưa nghĩ tới cho đến tận bây giờ…
Tôi chưa hề có *ư niệm* ǵ về chuyện ấy.
“Cô hết thuốc từ khi nào vậy?”
“…tối hôm qua.”
”Vậy nó sẽ hết tác dụng trong 24h tới…”
Vị bác sĩ đă nói tôi có thể không dùng thuốc trong hai ngày hay gần gần thế.
Có lẽ cô ấy cũng vậy.
Và khi nghĩ tới, cũng đă tám ngày từ khi chúng tôi rời bệnh viện.
Với lượng thuốc mang theo, tôi có thể thấy giới hạn cuối cùng sắp tới.
…tôi phải làm ǵ đây…?
“Này…”
”… tôi không muốn ở lại 7F.”
”Phải rồi, tôi biết. Cô cũng không muốn ở nhà.”
”Ừ…”
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime25/08/08, 09:21 pm

Chiếc xe bạc, lại tiếp tục lăn bánh.
Cuối cùng, tôi đă ra khỏi đường trả phí ở lối rẽ kế tiếp.
Tôi không biết làm sao để thay đổi t́nh thế, nhưng cứ ở măi trên đường trả phí cũng chẳng giúp ích được ǵ.
Tôi tiến vào khu đô thị từ lối ra mờ nhạt.
Và t́m kiếm hàng dược phẩm thuộc một bệnh viện lớn, không phải một tiệm tư nhân.
Có lẽ tốt nhất là nên tới thẳng bệnh viện.
Nếu với bất cứ bệnh nhân b́nh thường nào, điều đó là lẽ dĩ nhiên.
… nhưng chúng tôi là người của 7F.
Chiếc ṿng nhận dạng quanh cổ tay màu trắng, không phải màu xanh.
Và chúng tôi đă chạy trốn từ 7F.
Tôi lái xe ṿng quanh với những suy nghĩ ấy trong đầu.
… có lẽ chúng tôi sẽ t́m thấy một hiệu dược phẩm gần bệnh viện lớn.
“Đây rồi!”
Một trung tâm y khoa ở một giao điểm lớn, và vài tiệm thuốc bên cạnh.
Tôi thấy nơi này khá tốt và dừng xe ở một khu đất hoang.
“Này, đưa cho tôi túi thuốc của cô đi.”
“Ừm, ừ…”
Cô ấy đặt túi thuốc vào tay tôi với một cái nh́n bối rối trên khuôn mặt.
Tôi nh́n chiếc túi và lấy ra tờ danh sách.
…đúng thứ ḿnh cần.
Bỏ cô ấy lại trong xe, tôi chạy lại hiệu dược phẩm gần đó.
*rustle*…
Cánh cửa tự động trượt qua và tôi bước vào.
Hướng thẳng tới quầy thanh toán.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime27/08/08, 09:14 pm

Viên dược sĩ
“Xin chào.”
Một người đàn ông trung niên tới quầy thanh toán để chào tôi.
Có lẽ là một dược sĩ, v́ chiếc áo trắng của ông ta.
“Tôi có thể lấy số thuốc này chứ?”
Viên dược sĩ
“Tất nhiên rồi. Xin đợi một chút…”
Với tờ danh sách mà tôi đưa, ông ta trở vào bên trong hiệu thuốc.
… có lẽ đây là một chi nhánh của bệnh viện, chứ không đơn thuần là cơ sở tư nhân.
Tôi cũng được nhận thuốc phân phối như thế này khi c̣n là bệnh nhân ngoại trú.
Sau cùng th́, nó ở ngay cạnh bệnh viện, nên có lẽ sẽ có thứ thuốc mà chúng tôi cần.
Viên dược sĩ
“Cảm ơn v́ đă đợi. Thuốc của quí khách đây.”
Ông ta trở lại sau một quăng thời gian ngắn.
Cầm hai chiếc túi bóng, đựng đầy những lọ thuốc.
… với số lượng đó chúng tôi sẽ ổn.
Có thể đủ cho cô ấy một tuần hoặc hơn.
Và khi tôi lấy ví ra khỏi túi…
Viên dược sĩ
“Ồ, tôi có thể xem đơn thuốc được không?”
“… đơn thuốc?”
Viên dược sĩ
“Phải, v́ đây là thuốc điều trị.”
”… …”
Viên dược sĩ
“Bác sĩ phải đưa cho cậu chứ, đúng không?”
… Tôi quên mất điều ấy.
Đây không phải thứ thuốc thông thường, nên không thản nhiên đi vào mà mua được.
Viên dược sĩ
“Có chuyện ǵ sao?”
“Ồ, ưm, à…”
Trong khi tôi ậm ừ và lắp bắp, ông ta nh́n với vẻ nghi ngờ.
Viên dược sĩ
“Khoan, đấy là…?”
Và ông ta chú ư tới chiếc ṿng nhận dạng quanh cổ tay tôi.
Những ḍng chữ trên đó…
Tên, nhóm máu của tôi…
… và tên bệnh viện
*whip*
Viên dược sĩ
“Ối!”
Số thuốc trên bàn: tôi lập tức giật lấy.
Viên dược sĩ
“Này, đứng lại!”
Ông ta quát lớn từ phía sau quầy thanh toán.
Nhưng nó đă ở sau lưng. Tôi bắt đầu chạy thục mạng.
Chỉ c̣n 5m nữa là tới cửa.
Đôi chân quá yếu. Tôi lảo đảo.
Nhưng tôi vẫn cứ chạy.
Và khi tôi đă sắp thoát khỏi cánh cổng của tiệm dược phẩm…
Ngay khi ấy…
*thud*crash*
“Ối, chết tiệt…”
Tất cả mờ đi trong một khoảnh khắc.
Đầu tôi đập vào mép cánh cửa tự động mạnh đến nỗi có vẻ như lớp kính đă vỡ tan.
Chóng mặt, gần như muốn xỉu.
Tôi đẩy cánh cửa tự động ra bằng tay.
Và rồi lại chạy thục mạng.
Tôi sẽ không để mất số thuốc đó.
“*pant*pant*sigh*”
Tôi nghẹt thở tưởng như sắp ngất.
Chỉ c̣n vài mét nữa là tới xe, nhưng cảm giác dài hơn thế thật nhiều.
Chẳng có ai đuổi theo tôi, h́nh như thế, nhưng tôi chẳng c̣n thời gian để nh́n lại nữa.
… v́ nếu tôi bị bắt…
… chuyện ǵ sẽ xảy ra với cô ấy…?
Cô ấy sẽ một ḿnh đợi tôi măi trong chiếc xe ấy ư…?
Tôi chạy bằng cả mạng sống với những cảm xúc ấy trong tim.
Choáng váng. Nghẹt thở.
Buồn thay đó là tất cả sức mạnh mà tôi có.
*thud*
“*pant*pant*sigh*…”
Tôi gục xuống ghế lái xe và nhấn mạnh bàn đạp.
Tôi buộc phải chấp nhận rằng ḿnh c̣n yếu hơn khi ở ṣng bạc pachinko.
Và khi nh́n bản thân trong gương chiếu hậu, tôi thấy máu trên trán ḿnh, có lẽ từ một mảnh gương sắc.
…ồ, mong là máu sẽ sớm ngừng chảy, tôi vừa lái xe vừa áp miếng khăn giấy lên đó.
“…cậu có sao không?”
”À, tôi ổn ấy mà.”
”Nhưng cậu đang chảy máu ḱa…”
”…đừng lo. Không sao đâu.”
Tôi xua tay bảo đừng quan tâm khi cô ấy lo lắng nh́n tôi.
Và rồi ch́a túi thuốc mà ḿnh vẫn nắm chặt trong bàn tay trái.
“Đó, cô uống thuốc đi.”
”Ồ, được rồi…”
Giờ chúng tôi sẽ ổn thôi.
Lượng thuốc ấy có lẽ cũng đủ cho một tuần.
Nhưng…
Chúng tôi sẽ làm ǵ khi số thuốc ấy hết?
Hôm nay tôi đă xoay xở khá tốt, nhưng rơ ràng là sức khỏe đang mất đi từng ngày.
…chúng tôi vốn không có kế hoạch hay đích đến nào.
Và bạn chẳng thể sợ sẽ mất cái ǵ vốn đă không có.
Nhưng giờ mọi thứ đă hơi khác.
Đă có một mục đích, và cũng đă có một nỗi sợ sẽ đánh mất mục đích ấy…
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime03/09/08, 04:42 pm

29/1: Suita Junction ~ Kobe Junction ~ Akashi Kaikyo Bridge ~

Một ngày trong vắt tới nao ḷng.
Bầu trời xanh trống trải của mùa đông phía trên cao chúng tôi.
Trở lại đường cao tốc.
Chúng tôi đă qua Điểm Junction và tới đường Hiroshima.
“Tiếp theo là đâu?”
“Từ Điểm Kobe…”
“Hiểu rồi, tới đường Sanyo.”
”Ừ.”
Chiếc xe bạc, đi theo chỉ dẫn của cô ấy.
Giờ đây, trên những cột mốc đường, ḍng chữ “Đảo Awaji” đă thường xuyên xuất hiện.
Chúng tôi đă đi được 900km từ ngày chạy trốn khỏi 7F.
Tôi chưa bao giờ dám tin chúng tôi sẽ làm được…
… nhưng đích đến cuối cùng đă chẳng c̣n xa mấy nữa.
Thế rồi, chúng tôi có thể nh́n thấy một cây cầu lớn trước mắt.
“Vậy đây là cầu Akashi Kaikyo…? Ấn tượng thật, phải không?”
“…ừ.”
Thật khó để ḱm nén cái cảm giác hân hoan ấy:
Như thể chúng tôi có thể vượt qua đại dương trên bề mặt nó.
Sau khi đi được một lúc.
Có những người dừng ở vệ đường và tiến lại cây cầu lớn.
Có lẽ là khách du lịch ǵ đó, bởi họ đang chụp h́nh và làm nhiều thứ khác.
Và cũng như họ, tôi dừng xe nơi đầu đường.
“…không được dừng ở đây đâu.”
”Eh, chỉ một lát sẽ không sao đâu mà.”
Và như những ǵ tôi thấy, những chiếc xe khác cũng làm giống vậy.
“Nào, ra ngoài đi, tận hưởng chút không khí trong lành.”
”… … …”
“Có lẽ là đẹp lắm đấy.”
”Được thôi…”
Cô ấy có vẻ hơi miễn cưỡng, những vẫn ra khỏi xe cùng tôi.
*whoosh*
Giữa những cơn gió lạnh tại đỉnh cầu.
“Lạnh hơn tôi nghĩ…”
”…ừ.”
Thế là quá nhiều, bởi chúng tôi gần như chẳng bao giờ xuống xe.
Và ngược lại với chúng tôi, có hai người trông như một cặp đứng cách đó không xa.
Trông như họ đang chụp h́nh kỉ niệm.
Giọng nói vui vẻ vang tới tận chỗ chúng tôi.
Và khi nh́n quanh phía họ, tôi thấy nhiều gia đ́nh du khách khác cũng đang chụp h́nh.
…ảnh kỉ niệm hả.
Tất nhiên, một người đáng lẽ phải làm vậy ở một chốn như thế này.
“Thử nghĩ th́…”
”…có sao không?”
“Có đấy, chờ một giây nhé.”
”Ồ, ừ…”
Có một chiếc máy ảnh ở quanh đây.
Khi lục lọi chiếc xe lần đầu tiên, tôi vẫn nhớ ḿnh đă thấy một chiếc máy ảnh rẻ tiền c̣n dùng được.
Nó vẫn c̣n đủ chụp vài kiểu, nếu tôi không sai…
Khi đă thấy chiếc máy ảnh, tôi kiểm tra phim bên trong.
“May quá, vẫn c̣n hai kiểu…”
“Xin lỗi đă để cô đợi. Nào, để tôi chụp cho cô nhé.”
”Hả…?”
“Một tấm ảnh, một tấm ảnh ấy mà. Tại sao lại không, cô biết đấy.”
”…không.”
“Ồ, thôi mà, đừng thế chứ. Làm dáng hay ǵ đó đi.”
Và tôi ngắm ống kính về phía cô ấy trong khi nói.
“… … …”
“Thôi nào, trông vui lên một chút đi, được không?”
“… … …”
Nhưng, như đang xấu hổ, ngay cả khi đă quay về phía tôi cô ấy hơi cau mày và chỉ vậy mà thôi.
… nhưng vậy cũng tốt…
… dù trông như thế…
… cô ấy vẫn đang cố gắng hết sức để cười với tôi.
Với cảm xúc ấy, tôi đă định chụp một bức h́nh cho cô ấy…
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime05/09/08, 09:44 pm

Chàng trai
“Xin lỗi, anh có thể chụp dùm chúng tôi một tấm ảnh không?”
“Ồ, được, dĩ nhiên rồi…”
Hai người trông giống như một cặp đôi.
Đi về chỗ chúng tôi, tay cầm máy ảnh.
“Vậy tôi chụp đây.”
Cặp đôi
“Vâng!”
Họ đứng cạnh nhau đầy hạnh phúc và mỉm cười rạng rỡ.
Tôi ngắm để họ vào giữa khung h́nh và bấm máy.
*ka-click*
Chàng trai
“Rất cảm ơn anh.”
”Và giờ, chúng tôi sẽ chụp một bức anh của hai người nhé.”
”Ồ, ừ, không, chúng tôi…”
Chàng trai
“Anh dùng máy này, phải không?”
Trước khi tôi kịp trả lời, anh ta đă cầm lấy chiếc máy ảnh…
Không, giống như anh ta giật nó khỏi tay tôi hơn.
Có lẽ muốn làm cho xong càng nhanh càng tốt.
Đó là lí do anh ta lấy chiếc máy và lờ đi sự lưỡng lự của chúng tôi.
Chàng trai
“Được rồi, hai người, đứng gần nhau hơn đi.”
Tôi nhích lại gần cô ấy một chút khi nghe những lời ấy.
Và với vẻ lănh đạm thường lệ, cô ấy chẳng c̣n cách nào khác là cũng nhích gần về tôi.
Chàng trai
“Ừm, t́nh cảm hơn chút đi chứ?”
Anh chàng phiền phức này và những yêu cầu ngốc nghếch ấy.
Cô bạn gái đứng bên, trông bối rối và biết lỗi.
Và, tự nhủ rằng ḿnh chẳng c̣n lựa chọn nào khác…
Tôi chậm chạp khoác tay ḿnh qua vai cô ấy.
“…ơ …”
…lần đầu tiên tôi chạm vào cô ấy.
Cảm giác về bộ quần áo trẻ con và mái tóc dài dưới tay tôi.
“… … …”
Tôi không thể nh́n khuôn mặt cô ấy bởi đang hướng mắt về ống kính mắt ảnh…
…nhưng có lẽ, có lẽ thôi…
…cô ấy đang đứng với dáng vẻ tôi-chưa-từng-thấy, rụt rè, ngượng ngịu, một chút cau mày…
Chàng trai
“Được rồi, tôi chụp đây.”
*ka-click*
Xong nghĩa vụ, cặp đôi kia bắt đầu bước về chiếc xe của họ.
Và chúng tôi cũng vậy.
“Bạn gái… ha?”
“Hiểu lầm tệ hại, nhỉ?”
“… … …”
“Hay là trông chúng ta đúng như thế thật?”
“… … …”
Tôi nói, nhẹ nhàng pha chút đùa giỡn.
Và cảm thấy hài ḷng với bản thân v́ một lí do nào đó, tôi cứ tṛ chuyện với cô ấy trong cái ngữ điệu ấy.
“Cô… à, ừm…”
“Setsumi, cô nghĩ sao?”
“… … …”
“…ǵ cơ chứ… cậu ít tuổi hơn tôi đấy…”
Nói rồi, như thường lệ, cô ấy quay ra cửa kính.
Và cũng như thường lệ, tôi không thể thấy nét mặt cô ấy.
Nhưng…
Tôi biết cô ấy không nh́n vào khoảng không.
Cô ấy quay đi bởi lẽ tôi đă làm cô ấy ngượng.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime13/09/08, 10:39 pm

29/1: Sumoto Interchange


Bầu trời lồng lộng phía trên chúng tôi.
Trải rộng với sự sáng trong của mùa đông.
Tới giao điểm Sumoto, không cách xa cây cầu lúc trước lắm.
Rời khỏi xa lộ để trở về đường quốc lộ.
“Vậy cuối cùng chúng ta cũng làm được…”
“…ừ.”
Đồng hồ đo cho thấy chúng tôi đă đi được 900km từ ngày chạy trốn khỏi 7F.
Chúng tôi đă tới được cái đích mà từ đầu chẳng để tâm đến.
“Giờ th́ đi đâu đây?”
“Hướng Nam…”
”Hướng Nam… hiểu rồi.”
Tôi đi theo đường cô ấy chỉ.
Nhưng thực sự, ngay cả tôi cũng biết phải đi đâu vào thời điểm này.
Tôi có thể thấy tấm bảng của trung tâm hướng dẫn du lịch từ đây.
Nhưng chẳng hề do dự, tôi lái theo sự chỉ dẫn của cô ấy.
Phải vậy thôi, và không thể khác…
Tại sao tôi lại nghĩ như vậy chứ…?

-------------------------------------End of chapter 6-----------------------------------
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime15/09/08, 09:44 pm

Chapter 07: Narcissu




Khi bầu trời dần chuyển sang sắc cam…
Băi biển mùa đông. Không một bóng người.
Rừng thông xào xạc trong những cơn gió buốt.
Tôi dừng xe lại và nhường ghế lái cho cô ấy.
“Chân cô có với tới côn không?”
“Được mà…”
“Ừ, giờ chuyển sang số hai đi.”
”… Tôi biết.”
“Được rồi, được rồi, cứ làm theo ư cô vậy.”
”Mm, ừ…”
Cô ấy rướn tới hết sức để nhấn côn và nắm chặt vô lăng với vẻ chăm chú.
Tôi nghiêng người về phía trước, cố chỉ dẫn cô ấy hết mức có thể.
“Tốt… giờ từ từ nhả ra…”
“…ừ.”
Và rồi, căng thằng, cô ấy…
“Ối!”
Đúng như tôi đoán, động cơ bắt đầu nổ lọc xọc.
“Không sao, lần tới cố chậm răi hơn chút nữa.”
”Ừm.”
Cô ấy nói một cách tự tin, nhưng thực sự lại chẳng hề có chút kinh nghiệm nào.
Cố gắng tới mức mím chặt môi.
Nhưng tôi lại thấy điều ấy thật dễ thương bởi thường lệ, cô ấy chằng để lộ cảm xúc nào trên khuôn mặt.
“Này, này, trông cô như đang cố quá sức đấy…”
”Tôi… tôi biết.”
Chiếc xe bạc, giờ thật ồn ă v́ vết nứt trên bộ phận giảm thanh.
Như một khúc ca ai oán vang lên giữa băi biển vắng bóng người…

Khi mà hoàng hôn đă nhạt thành bóng tối.
Khi làn gió biển đă thay bằng cơn gió từ đất liền…
Trước khi chúng tôi kịp nhận ra, mặt trăng to lớn đă ngự trên bầu trời.
“H́nh như ít nhiều th́ cô cũng đă quen rồi đấy.”
”Ừ…”
Cùng với câu trả lời, cô ấy nhẹ nhàng chuyển sang số ba.
Đôi chân trên côn êm ả và chắc chắn, và cô ấy đă lái xe khắp bờ biển nhỏ hẹp.
“Nếu cô có thể làm được… th́ có lẽ chẳng cần tới trường lái xe cô cũng đạt được bằng.”
“…thật chứ?”
“Ừ, tôi chỉ nói thế thôi. Sau cùng th́, tôi đâu phải người hướng dẫn hay cái ǵ…”
Chẳng phải chúng tôi định để cho cô ấy thi bằng lái xe vào lúc này. Cả hai đều biết vậy.
Chúng tôi có tấm bản đồ. Chúng tôi có thuốc.
Và mặc dù bộ phận giảm thanh đă hỏng, chúng tôi vẫn c̣n chiếc xe bạc.
…nhưng chúng tôi không có thời gian. Không có tương lai.
Và v́ tôi hiểu điều ấy, nó lại càng đau đớn hơn.
“Vậy… tôi sẽ đưa cho cô tấm bằng lái của tôi.”
Nói đoạn, tôi lấy tấm bằng từ trong túi áo.
Đó là… tấm bằng tôi nghĩ ḿnh chẳng bao giờ dùng đến, chứng cớ của một thế giới b́nh thường tôi nghĩ ḿnh đă đánh mất…
“Đây, thay cho bằng lái của cô.”
”… … …”
”Kể cả tôi cầm vật này… có lẽ tôi sẽ chẳng có thời gian mà dùng đến…”
”Ồ, cứ cầm lấy đi… xét cho cùng, tôi cũng như cô mà.”
7F, nơi không ai rời đi mà c̣n sống.
Trần nhà cao, cánh cửa sổ không mở quá 15cm, ṿng nhận dạng trắng.
… lần thứ ba là kết thúc…
… lần thứ hai của cô ấy, lần thứ nhất của tôi…
“Đây… chúc mừng, cô đă có bằng lái rồi.”
”Ừ… cảm ơn cậu...”
Khẽ gật đầu, cô ấy cầm lấy tấm bằng từ tay tôi.
… giờ cô ấy cũng có thể lái xe.
Cô ấy có thể lái tới bất cứ đâu ḿnh muốn, không chỉ trong một chiếc xe hai chỗ mà c̣n cả xe bốn chỗ hoặc thậm chí là xe mui trần…
Tôi chắc rằng người như cô ấy sẽ t́m được nơi ḿnh yêu ở đâu đi chăng nữa…
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime22/09/08, 10:14 pm

Sau khi đi thêm một khoảng nữa.
Chúng tôi đă tới đích đến, nơi những bông hoa thủy tiên nở rộ.
Đây hẳn là điểm thu hút khách du lịch…
… nhưng có lẽ v́ quá xa, hoặc v́ giờ đang là buổi đêm, không hề có ai ở đây.
Và dưới màn đêm đen như mực, chúng tôi ở trong xe chờ b́nh minh tới.
“Này, chúng ta không nên bật đèn lên sao?”
“Không, v́ h́nh như pin đă cạn rồi.”
”Ừ, phải đấy…”
Không gian tăm tối. Động cơ đă tắt.
Chỉ c̣n ánh sáng lờ mờ từ bảng điều khiển phản chiếu lên khuôn mặt nhợt nhạt của chúng tôi.
Chúng tôi chẳng nói một lời trong khi chờ buổi rạng đông tới, trong chiếc xe không có một âm thanh hay nguồn sáng nào khác.
Và một đống quần áo đă giặt ở ghế sau.
Quần jeans dày, áo len và vài chiếc khăn tắm.
Chúng tôi tóm lấy và phủ những thứ ấy lên người bởi lẽ chẳng có chiếc chăn nào.
“…lạnh, phải không?”
“… ừ.”
”Cô nhích sát lại đi, nếu muốn.”
”Hả…?”
”Không sao đâu, cứ làm vậy đi.”
Tôi nh́n cô ấy run rẩy trong ghế hành khách và nói.
“Có lẽ sẽ ấm hơn đấy.”
”… … …”
“Không hẳn… tôi không sao.”
Giọng nói của cô ấy cũng run run. Hơi thở của chúng tôi lạnh buốt. Rơ ràng cô ấy đang nói dối.
“… hay cậu muốn tôi xích lại v́ cậu lạnh?”
“Hm… ồ, vậy cũng chẳng sai.”
”… … …”
“Tuyệt thật…”
Cô ấy nhích đến chỗ tôi, và rụt rè nép vào người tôi.
“Thấy không? Thế này ấm hơn một chút mà?”
“…ừ.”
Kính chắn gió, bị phủ mờ bởi cái lạnh ngoài trời.
Chúng tôi chẳng thể nh́n thấy ǵ qua lớp sương trắng xóa ấy.
Nhưng mặt trời sẽ sớm lên.
Và tới thời điểm đó, chúng tôi sẽ có thể thấy những bông hoa trắng bừng nở…

Dần dần, đêm tối cũng nhường chỗ cho b́nh minh.
Mặt trời mới mọc nhuộm sắc tím lên bầu trời, rồi tới màu trắng.
Và cùng buổi ban mai, thật nhiều cánh hoa trắng trải dài trước mắt chúng tôi…
Sắc trắng và vàng rực rỡ hiện lên ở nơi trước kia là bóng tối.
Trước khi kịp nhận ra, chúng tôi đă ra khỏi xe và lặng nh́n khung cảnh ấy.
“Thật tuyệt vời…”
“…ưm.”
Vô tận những bông hoa thủy tiên ngút ngàn hút theo tầm mắt.
Những cánh hoa với màu trắng tinh khôi, x̣e cánh trong sương sớm.
Trải xuống như một tấm thảm dẫn về biển cả.
Và giữa khung cảnh ấy, chúng tôi tṛ chuyện.
Và hơi thở cũng như đông trắng trong không gian lạnh buốt.
…chúng tôi đă đi một quăng đường dài kể từ ngày nh́n thấy những bông hoa ấy trên màn h́nh TV tẻ ngắt.
Chúng tôi đă tới được đây, bất chấp rằng chúng tôi không có kế hoạch hay đích đến nào.
“…đây chính xác là chúng. Đẹp quá, phải không?”
“Ừ… hệt như nhau cho tới tận cùng.”
“Vậy thật tuyệt…”
Tôi không thực sự biết về sự khác biệt…
…nhưng những bông hoa tuyệt đẹp trên TV ngày ấy…
…so với những bông hoa này…
những bông hoa ngay trước trước mắt chúng tôi không lớn hay hoàn hảo bằng.
…nhưng chúng đang sống, nơi đây và khoảnh khắc hiện tại, chính trên mảnh đất này.
“Chúng… thật đẹp.”
Mờ nhạt, buồn chán, tầm thường…
…nhưng là một thực tại lạnh lùng và tàn nhẫn chẳng hề đáp lại ai.
Thế giới chất đầy những thứ không thể nh́n thấy,
thế giới chất đầy những thứ không thể chạm tới…
Nơi đây và thời điểm này, ngay trước mắt chúng tôi, có những thứ tôi nh́n thấy và chạm tới được.
Và cũng ngay đây, mảnh vụn của những vật vô h́nh cũng rơi vỡ khắp nơi…
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime01/10/08, 09:35 pm

31/1: Awaji Island


Những giọt mưa đổ xuống.
Từ bầu trời tháng Một trắng xóa.
Đă hai ngày trôi qua, nhưng chúng tôi vẫn ở đây. Không thể rời đi.
“*cough*”
“Này, cô có ổn không?”
“Ừ… có lẽ.”
T́nh trạng của cô ấy xấu đi rất nhanh.
Chiếc ghế đă ngả xuống hết mức, và chúng tôi hầu như ở nguyên một chỗ để cô ấy nghỉ.
Cô ấy đă uống thuốc, nhưng chúng thật vô dụng và t́nh trạng của cô ấy chẳng khá hơn chút nào.
…nhưng chúng tôi là những người ở 7F.
Đă vốn là lần thứ hai của cô ấy, vậy nên cũng không đáng ngạc nhiên khi chuyện như vậy xảy ra.
“Này… cô có muốn trở lại không?”
”… … …”
“…c̣n cậu?”
“Có, một chút thôi…”
”7F… hay ở nhà?”
“Tôi… tôi…”
… không biết…
Điều tôi biết là chuyện này sớm muộn ǵ cũng tới.
Và số phận của tôi chẳng thể khác.
Nhưng thật khó khăn đối với tôi khi chẳng làm được ǵ ngoài ở cạnh cô ấy.



2/2: Awaji Island


Cơn mưa dường như không muốn ngừng lại.
Những giọt nước đổ xuống từ bầu trời u ám.
Những bông hoa thủy tiên lóng lánh trong mưa, ẩn hiện qua khung cửa kính.
“Này, cô biết không…”
Tôi chỉ vào những cánh hoa trong khi nói.
“Cô nói chúng là… hoa thủy tiên, phải không?”
“…phải. Bắt nguồn từ từ ‘Narcisse’ (1) .”
“…thủy tiên (2) ?”
“Ư cô là, ‘vị kỉ’ (3) ư?”

(1) Narcisse, một nhân vật bắt nguồn từ thần thoại Hi Lạp.
(2) Bản tiếng Anh là narcissu, từ này không có trong từ điển, (hoa thủy tiên là narcissus – số nhiều là narcissuses) có lẽ nhân vật nam chính đă nghe nhầm. Ở đây chỉ dịch thoát ư.
(3) Bản tiếng Anh là narcissist.

“Ừ. Nó bắt nguồn từ một thần thoại, nên có rất nhiều dị bản…”
Và cô ấy bắt đầu kể câu chuyện trong khi tôi chăm chú lắng nghe.
“Tất cả đều yêu quí Narcisse…”
“Nữ thần sông núi Echo cũng yêu chàng.”
“Nhưng Echo (4) chẳng thể làm ǵ ngoài lặp lại lời người khác nói với ḿnh…”

(4) Echo nghĩa là tiếng vọng.


“…lặp lại?”
“Ừ. Và thế…”
“Nếu như Narcisse không nói ‘Tôi yêu em’ trước…”
“Nàng sẽ chẳng bao giờ có thể nói ra cảm xúc của ḿnh…”
Cô ấy tiếp tục kể bằng một giọng trầm lắng, buồn bă.
Đôi mắt nh́n vào khoảng không xa xăm như trước đây.
“Nhưng… chàng chẳng bao giờ nói ra điều ấy.”
“Ước vọng của Echo chẳng thể nào trở thành sự thật dù nào mong mỏi hay cầu nguyện thế nào…”
“Cuối cùng, nàng nguyền rủa Narcisse.”
“…rằng chàng sẽ yêu chính bản thân ḿnh. Yêu cái bóng phản chiếu của ḿnh trên mặt nước.”
“Và Narcisse, chẳng c̣n làm ǵ khác ngoài nh́n ngắm chính ḿnh…”
“…một ngày trở thành một loài hoa tuyệt đẹp.”
”Và đó là thần thoại về cách loài hoa này… hoa thủy tiên… ra đời.”
Cô ấy khẽ thở dài khi kết thúc câu chuyện.
Tôi cũng cảm thấy buồn khi nghe.
… Echo, người chẳng thể hoàn thành ước nguyện.
Có lẽ cô ấy cũng chẳng khác chúng tôi.
“Vậy sau đó chuyện ǵ xảy ra với Echo?”
“Chẳng ǵ cả… bởi lẽ nàng đă biến mất khi đặt lời nguyền ấy.”
…biến mất?
Điều đó có ư nghĩa ǵ…?
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime10/10/08, 09:39 pm

Nàng biến mất trước khi lời nguyền đạt được điều ǵ đó?
Nàng biến mất chỉ để lại nỗi đau cho Narcisse…?
“…sao vậy?”
”Không… nhưng cô biết không, cô th́ khác.”
”Hả…?”
“Cô đă từng nói với tôi.”
“Dù tôi có nguyền rủa số phận, thứ mà tôi chẳng thể thay đổi…”
”… … …”
”Phải… v́ tôi đă từ bỏ.”

‘…thời gian của tôi đă dừng lại…’
“Tôi đă trải qua nhiều mùa xuân, hạ, thu, đông, nhiều bầu trời cao lồng lộng… mà không muốn hay không cần tṛ chuyện với bất ḱ ai…”
“…Từ khi nào tôi đă trở nên quá cô đơn như vậy…?”
“Dù tôi có nhắm đôi mắt lại, thế giới thực vẫn không biến mất…”
Dù tôi có bịt tai đi, tiếng mưa rơi vẫn không ngừng.
Tôi biết.
Bộ đồ bơi, biển màu ngọc bích, cô người mẫu áo tắm cười rạng rỡ trên b́a tạp chí…
…Tôi không nghĩ rằng ḿnh ghen tị.
Trong thế giới sau đôi mắt nhắm nghiền, tôi có thể tới bất cứ đâu ḿnh, dù không có một chiếc xe hay một tấm bản đồ.
Dù vết sẹo lớn vẫn nhắc nhở tôi.
Dù tôi có là Echo c̣n thực tại này là Narcisse…
“…Tôi không bao giờ ao ước…
…Tôi không bao giờ nguyền rủa nó…”
Đó là điều tôi đă quyết định…
Và trái tim tôi lại đập.
Thời gian đáng-lẽ-đă-ngừng-lại của tôi lại bắt đầu kêu tích tắc.
Dù tôi biết vào thời khắc muộn màng này điểm kết thúc đang tới gần và chẳng thể làm ǵ nữa…
“Tôi biết rằng những vết sẹo của ḿnh…”
“…vẫn đang hằn sâu hết mức, và sẽ cần rất nhiều thời gian để chữa lành…”
“Nhưng nếu tôi cứ kiên nhẫn đợi chờ, liệu tôi có từ bỏ hi vọng được chữa lành không?”
“Nếu như thế…”
”…điều ǵ sẽ xảy tới với tôi và 22 năm sống này…?”
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime31/10/08, 09:04 pm

“*cough*cough*”
“Này, cô có sao không?!”
Trước b́nh minh. Tôi nhoài người qua ghế hành khách và vỗ khẽ vào lưng cô ấy.
Đă hai ngày trôi qua, và giờ đống thuốc vô dụng ấy cũng đă hết.
…nhưng c̣n hơn không có ǵ.
Nghĩ vậy, với ư định tới một hiệu thuốc, tôi với lấy chiếc ch́a khóa xe.
Và khi tôi đang định khởi động động cơ…
“…không sao đâu.”
Cô ấy ngăn tôi lại bằng giọng nói yếu ớt.
“Nhưng cứ thế này, cô sẽ…”
“…chúng chẳng có ích ǵ đâu.”
“H-hả, có thể vậy, nhưng…”
Đúng như lời cô ấy.
Tôi không nghĩ loại thuốc ấy sẽ có tác dụng ǵ.
Nhưng dù có biết vậy, vẫn thật tệ khi ngồi đó mà chẳng làm được ǵ.
“V-vậy… chúng ta đi đâu đó nhé.”
“…một nơi khác?”
“Ừ, một nơi không quạnh hiu tới mức này.”
“Được không? Chúng ta sẽ cùng chọn điểm đến tiếp theo nhé?”
“… … …”
“Coi nè, nơi nào cũng được vậy, cô sẽ lại là người chỉ đường.”
Tôi nói bằng một âm điệu vui vẻ tới khó tin.
Nói một cách hồ hởi như thế với cô gái cứ nh́n chăm chăm ra ngoài khoảng xa xăm…
…dù biết điều ấy thực vô ích.
Đă hai ngày – ba ngày, thật sự - cô ấy không dùng thuốc. Tôi biết.
“Vậy th́, nói đi. Cô có muốn tới đâu không?”
“Không hẳn…”
“P-phải rồi, cô thích ôtô mà, chúng ta lại lên đường cao tốc nhé?”
“…không hẳn…”
“… … …”
“V-vậy c̣n quần áo mới th́ sao? Đi mua nữa nhé! Cô thích chúng mà, đúng không!?”
“… … …”
“… … …không hẳn…”
“…ư cô là ǵ cơ… ’không hẳn’ …”
Chỉ vậy, cô ấy tiếp tục nh́n ra ngoài cửa sổ.
Cô ấy không ngắm những bông hoa thủy tiên, mà một lần nữa là cái khoảng xa xăm.
Vậy là cái vẻ vô-cùng-hiếm-hoi ấy, cau mày, ngượng nghịu…
…chẳng thể nào có được nữa…
“…s-sao cô lại trở nên như thế…?”
“Cô và cái điệp khúc ‘không hẳn’ ấy…”
“… … … …”
“C-chẳng phải sẽ tốt hơn nếu… nh́n thẳng lên một chút?!”
Tôi đă bắt đầu quát lên tự lúc nào không biết.
Lạ thay, điều ấy… thật buồn bă.
Lẽ ra chẳng có điều ǵ là thực hết, vậy mà trái tim tôi đau nhói.
…chiếc xe ch́m trong im lặng.
Phía ngoài khung kính, những cánh hoa Tháng Một, những bông thủy tiên…
…rung rinh trong buổi chạng vạng trước b́nh minh.
Và cô ấy, nh́n vào khoảng nào đó, vượt ngoài những đóa hoa trắng muốt kia.
Chỉ c̣n tiếng sóng xa xôi dội lại…
“…chẳng dễ dàng ǵ với tôi… khi phải đối mặt…”
“Hả…?”
Chiếc xe tối đen.
Giọng nói đột ngột, lặng lẽ của cô ấy.
“Có lẽ sẽ dễ dàng nếu c̣n có thể mong mỏi, hi vọng, ước ao… nếu cứ nghĩ rằng một ngày nào đó sẽ được đền đáp…”
“Nhưng rồi sao khi ước vọng ấy không thành hiện thực?”
“Tới lúc ấy, tôi chẳng thể cứng cỏi tới mức để mỉm cười và nói rằng không sao hết…”
Đôi mắt cô ấy, vốn vẫn nh́n về khoảng không xa xăm, giờ hướng thẳng về tôi từ ghế khách.
“T-thứ duy nhất tôi có thể làm… là bỏ cuộc ngay từ đầu, ngừng mơ ước…”
“…giữ cho ḿnh lạnh giá… tự nhủ rằng tất cả là vô ích… tôi chỉ làm được vậy thôi…”
“… cô…”
…lần đầu tiên cô ấy khóc.
Thường thật khó để thấy được một cảm xúc nào từ cô ấy…
…và giờ đôi vai ấy đang run lên…
…và những giọt nước mắt đang lăn trên g̣ má.
“T-tới lúc đó, dù tôi có cô gắng thế nào đi nữa… dù tôi có…”
“Với tôi… chẳng c̣n ǵ khác ngoài sự nuối tiếc…”
“V́ ngay từ đầu tôi đă biết là vô ích…”
“V-vậy… cậu không thể… để tôi yên sao…?”
Bầu trời đêm, hiện lên sau khung cửa kính.
Chẳng có ǵ ngoài vầng mặt trăng đang chờ b́nh minh ló dạng.
Tiếng sóng biển, và tiếng khóc của cô ấy.
…có lẽ cuối cùng th́ cô ấy cũng giống như nàng Echo.
Chỉ có thể lặp lại một điều hết lần này tới lần khác.
Chẳng thể nói, chẳng thể mơ ước, và chẳng thể tự ḿnh nh́n thấy bất cứ thứ ǵ…
…chẳng thể làm được ǵ ngoài từ bỏ.
Việc chối bỏ 7F *và* nhà ḿnh… có lẽ… là sự kháng cự đầu tiên và duy nhất.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime04/11/08, 10:01 pm

Chapter 08: Shiraishi Construction
~ Chương 8: Công trường Shiraishi ~


Mặt biển Tháng Hai mờ sương.
Một cơn gió buốt giá, lạnh thấu xương.
Tiếng xào xạc của rừng thông trong gió.
Tiếng sóng biển ŕ rào.
“Đó, đây là tất cả những ǵ chúng ta có.”
Tôi đưa cho cô ấy chiếc khăn tắm có ḍng chữ “Công trường Shiraishi”.
Chiếc khăn chúng tôi đă dùng để lau ḿnh lúc trước.
“… … …”
“Ồ, thôi nào, đừng như vậy chứ.”
“…ừ.”
Cô ấy cầm lấy chiếc khăn tắm với một thoáng thất vọng.
Đột nhiên, cô ấy nói muốn có một bộ đồ bơi.
Nhưng bản thân điều đó là cả một vấn đề.
Bởi v́ cô ấy muốn có nó ở đây và ngay bây giờ, và lại c̣n là một bộ áo tắm.
Chẳng thể làm ǵ khác, tôi lục tung chiếc xe lên, nhưng chẳng t́m thấy ǵ khác ngoài chiếc khăn tắm màu trắng đó.
Và sau một lát chờ đợi…
Cô ấy xuất hiện, mặc chiếc váy ưa thích, với chiếc khăn tắm quấn quanh ngực.
“…trông tôi thế nào?”
“À, nếu cô đă hỏi th́…”
”Trông có… ḱ cục không?”
“Hm… ừ, h́nh như là có.”
”… … … …”
“Không, ư tôi là rất đẹp! Không ḱ cục chút nào đâu!”
”Mm, được rồi…”
Và rồi cô ấy bắt đầu chậm răi bước về phía biển.
Những đợt sóng trào lên rồi lại rút.
Mái tóc dài xơa tung trong không gian lạnh giá.
Như thể bầu trời chống lại chúng tôi, tuyết bắt đầu rơi nhè nhẹ.
Và giữa khung cảnh ấy, cô ấy đang cầm chiếc giày trong tay…
…bước về phía mặt nước, hân hoan hạnh phúc, như thể từng bước chân là bay lên vậy.
“Này… trông được đấy chứ?”
“Hm, đúng, tôi nghĩ vậy…”
Hơi thở chúng tôi trắng xóa trong cái lạnh của mùa đông.
Và tôi lấy chiếc máy ảnh dùng một lần từ trong xe ra.
…chiếc máy ảnh cũ lúc trước…
…vẫn c̣n chụp được một kiểu nữa…
“Được rồi, tôi sẽ chụp h́nh cô nhé.”
“Hả…?”
“Th́… đúng là phải thế mà.”
Nói vậy, tôi ngắm máy ảnh về phía cô ấy.
“… … …”
“Thôi nào, đừng xấu hổ với tôi chứ, nhé?”
“…ừ.”
Băi biển.
Cô gái, giờ đă trong tầm ống kính.
Không biết có phải v́ căng thẳng hay ngượng ngịu không… nét mặt cô ấy biểu cảm hơn thường ngày rất nhiều.
“Ồ, thôi nào, cô không định tạo dáng sao?”
“…nhưng…”
“Không có nếu, và, hay là nhưng nữa. Thôi nào. Chẳng có cô người mẫu áo tắm nào đứng thẳng đơ như thế đâu.”
“…thôi được…”
Hơi lúng túng một chút…
…nhưng vấn đang cố gắng hết sức…
Cô ấy rụt rè hạ một tay xuống hông, và tay kia giương qua đầu.
…đôi tay đó, hướng thẳng về bầu trời mùa đông thăm thẳm…
…như thể đang cố chụp lấy vật ǵ đó…
…như thể đang cố vươn tới vật ǵ đó…
Hướng thẳng lên bầu trời.
Với mặt biển xanh biếc phía sau…
“Được rồi, vậy điều cuối cùng nhé…”
“…hm?”
“…cười lên nào…”
“Hả…”
“…cười với tôi nào, Setsumi…”
“… … …”
“…làm sao thế…? Cậu ít tuổi hơn tôi đó…”
…và nói vậy…
…cô ấy mỉm cười với tôi lần đầu tiên.
Cô gái ấy, trong chiếc váy ưa thích và chiếc khăn tắm trắng ấy…
Mỉm cười trong tấm h́nh cuối cùng của chiếc máy ảnh.
Mỉm cười với mặt biển xanh biếc lúc sau lưng.
Mỉm cười như thể là một cô người mẫu thực-thụ…
“Được đấy, tiếp theo, chúng ta thử vài tư thế khác nhé?”
“Ừ!”
Vui sướng, hạnh phúc, cô ấy làm bắn tung những giọt nước.
Và mặc dù chiếc máy ảnh đă hoàn toàn vô dụng, tôi vẫn cứ chụp h́nh cô ấy.
“Chà, có vẻ cô đă thực sự ḥa ḿnh vào mọi thứ rồi đấy!”
”Đ-đâu phải vậy…”
Chúng tôi chuyện tṛ vui vẻ.
Như ngược lại, tuyết rơi ngày càng nặng hạt .
Và giữa khung cảnh ấy, cô ấy, cười rạng rỡ trước ống kính máy ảnh.
Vẫn tiếp tục cười với tôi ngay cả khi thân h́nh nhỏ bé như sắp bị gió cuốn đi…
*swish*swish* …
“Vậy nhé…”
“Hm… ừ, tôi nghĩ cũng đến lúc rồi…”
“…phải đấy.”
Và nói vậy, cô ấy bắt đầu bước về mặt biển, như lần trước.
“Ồ, đúng rồi, tấm bằng của cậu…”
“Không, cô giữ nó làm kỉ niệm đi.”
“Ừ, vậy được…”
Khẽ gật đầu, cô ấy cất tấm bằng vào túi.
Tấm bằng tôi đă đưa cho cô ấy.
Tấm bằng tôi chưa từng có cơ hội được dùng.
Và rồi, cô ấy tháo chiếc ṿng nhận dạng nhựa dẻo đeo nơi cổ tay…
…và đưa nó cho tôi.
“Cô… tặng tôi ư?”
“Ừ, phải đấy…”
“Hiểu rồi… nếu thế, tôi sẽ giữ làm kỉ niệm.”
Tôi cất chiếc ṿng ấy, giống hệt chiếc ṿng nơi cổ tay ḿnh, vào trong túi.
Và rồi, với cô gái đang bước về phía biển một lần nữa…
…với dáng h́nh đang xa dần ấy…
…tôi nói những lời cuối cùng.
“Này… tôi hỏi cô một điều cuối được không?”
“Tất nhiên.”
”Cô có… muốn tôi ngăn lại không?”
“… … …”
“Hay cô muốn… bị đẩy xuống biển?”
Cô ấy dừng lại một khoảnh khắc, những đợt sóng đập vào đôi chân.
Vẫn quay lưng lại với tôi.
Một cơn gió mạnh cuốn theo con sóng, trào lên người cô ấy với cái lạnh dữ dội.
Và khi cô ấy quay về phía tôi…
“…hm… câu hỏi hay đấy.”
“Ha, tôi cũng chẳng biết nữa.”
Và nói vậy, cô ấy mỉm cười với tôi lần cuối.
Mặc cho những đợt sóng đập liên hồi, mặc cho những giọt lệ lăn dài trên g̣ má, cô ấy vẫn mỉm cười với tôi.
Lần trước, cô ấy đă dừng lại ở đây…
Nhưng lần này cô ấy không quay lại nữa.
…vậy nên tôi nghĩ đó là câu trả lời…
“Vậy… tạm biệt nhé…”


[Hoa thủy tiên]


…đó là cách cuộc hành tŕnh 960km của chúng tôi kết thúc…
Cuộc hành tŕnh 15 ngày của tôi và 22 năm của cô ấy: đă kết thúc.
Cô ấy, người đă tự vẫn không phải ở 7F hay ở nhà.
Cô ấy, một trong 35000 người tự vẫn vào năm 2005.
Nhóm máu: O. Tên: Setsumi. Tuổi: 22. Giới tính: Nữ…
Màu sắc ṿng nhận dạng: Trắng.
Đó là tất cả những ǵ ghi lại về cô ấy.
…nhưng tôi biết nhiều hơn thế.
Sự thật là: cô ấy thích đồ bơi, chỉ đường giỏi hơn bất cứ chiếc máy tính nào, thích xe hơi, và c̣n có cả một tấm bằng lái.
Thường lănh đạm, và không nh́n vào mặt người khác…
…nhưng cô ấy vẫn luôn… thật đáng yêu…
…với vẻ ngượng ngịu, rụt rè…
Và với mặt biển xanh biếc phía sau lưng…
Cô ấy cười với tôi như thể đang bay lên, như thể hài ḷng, như thể là một người mẫu áo tắm thực-thụ…
Và như thế nào đó…
Có duy nhất một bức h́nh chụp lại nụ cười của cô ấy trong chiếc máy ảnh cũ kĩ rẻ tiền này.
…dù như thế…
…dù chỉ là một tấm h́nh…
…đó là bằng chứng rằng chúng tôi đă sống…


[Translation]Narcissu - Page 2 Narcissuvp8
Back to top Go down
Sponsored content





[Translation]Narcissu - Page 2 Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu - Page 2 Icon_minitime

Back to top Go down
 
[Translation]Narcissu
Back to top 
Page 2 of 2Go to page : Previous  1, 2
 Similar topics
-
» Higurashi no naku koro ni (Manga) Translation Project

Permissions in this forum:You cannot reply to topics in this forum
When they cry :: When they cry :: Others-
Jump to: