When they cry
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

When they cry

TheForsaken's Forum
 
HomeLatest imagesSearchRegisterLog in

 

 [Translation]Narcissu

Go down 
Go to page : 1, 2  Next
AuthorMessage
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime20/05/08, 04:21 pm

Uhm, đă có ư muốn dịch cái này từ rất lâu rồi, nhưng phần v́ lười, phần v́ bận nên giờ mới thực hiện được [Translation]Narcissu 428245
V́ không có chỗ nào thích hợp nên tớ tạm post ở đây, 4 có move đi đâu th́ move nhé [Translation]Narcissu 287766 Lần đầu dịch, mong được góp ư [Translation]Narcissu 428245
btw, cái khả năng tớ bỏ dở giữa chừng là rất lớn, nhưng sẽ cố duy tŕ trong mức có thế [Translation]Narcissu 357608
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Người dịch : AloneWolf/ alonewolf6767
-Được dịch theo bản voiced của Narcissu.


[Translation]Narcissu Konachancom-34107narcissusetsumitag



Một số điều sơ lược về Narcissu


Phát triển: Stage-Nana
Phát hành: insani (bản EN)
Tác giả: Tomo Kataoka
Engine: NScripter (JP)
OnScripter (EN)
Hệ máy: Mac OS X, Linux, Windows
Ngày ra mắt: 2005
Thể loại: Kinetic Novel



Những thông tin dưới đây được dịch từ trang web http://narcissu.insani.org



Story

… vào cái ngày sáng rực rỡ ấy…
… vào cái ngày mùa đông ấy…

Hăy tưởng tượng sẽ như thế nào nếu tất cả cuộc đời của bạn -- bạn bè, gia đ́nh, sở thích, t́nh yêu, những điều căm ghét, tương lai -- tất cả đều bị lấy đi trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Hăy tưởng tượng một chiếc giường cứng, gồ ghề, một pḥng bệnh buồn tẻ, những mũi kim bén nhọn xuyên vào da thịt mọi thời điểm trong ngày, cảm giác bị đánh thức giữa lúc đang ngủ say cho một cuộc kiểm tra t́nh trạng sức khoẻ, những vị bác sĩ bạn không biết tên (nhưng cũng ổn thôi, v́ họ đâu nhớ tên bạn, họ chỉ nhớ bạn là “bệnh nhân ung thư tế bào phổi ở pḥng 6”), và tên bạn, tên của chính bạn, cũng là thứ bạn đang dần lăng quên.

Nếu vậy bạn sẽ hiểu được một chút cảm giác chết dần trong bệnh viện.

Đây là một câu chuyện về bệnh tật và nỗi đau, về thuốc và tác dụng nghịch của nó, về những vết sẹo phẫu thuật, về những con người đang sống chỉ để chờ cái chết và những con người phải sống v́ cái chết chưa tới, về một nơi yên nghỉ ngoài “7F” hay “ở nhà”.

Đây là một câu chuyện của rất nhiều điều.

Nhưng trên tất cả…

Đây là câu chuyện
về một cô gái mà trái tim đă dừng lại
và một chàng trai mà hơi thở đang bị cướp đi
cả hai đều sẽ chết.


Characters

Setsumi
[Translation]Narcissu Setsumi

Tên: Setsumi
Tuổi: 22
Giới tính: Nữ
Nhóm máu: O
Số đo ba ṿng: Không rơ
Tŕnh độ học vấn: Không rơ
Vật ưa thích: Không rơ
Màu sắc ṿng nhận dạng: Trắng


Nhân vật chính
[Translation]Narcissu Protagonist

Một chàng trai trẻ, 20 tuổi. Sinh viên học viện kĩ thuật, vừa tham dự (và đỗ) ḱ thi lấy bằng lái xe. Sống với gia đ́nh -- một người mẹ, người cha ít nói và thiếu ủng hộ, một cô em gái chỉ biết nói những lời cáu gắt. Chưa từng bị ốm trong cả cuộc đời. Và cũng chưa hề có đích nhắm cho cuộc sống của ḿnh. Có vẻ khá lặng lẽ và không có chính kiến mạnh mẽ về bất cứ điều ǵ; có lẽ thường được coi là một người bạn tốt cũng chỉ v́ lí do đó. Một chàng trai rất “b́nh thường” ở đầu câu chuyện, không để lại ấn tượng, không rơ rệt; một người bạn có thể lướt qua mà không hề chú ư. Có lẽ cũng mong được giữ nguyên như vậy. Nhưng thật không may, mọi thứ không như thế măi…


Lời người dịch (Tôi – AloneWolf)
Như đă nói, bản dịch này là từ phiên bản voiced (EN) của Narcissu, trước hết, tôi làm điều này là v́ sở thích cá nhân, và thứ hai là muốn trải nghiệm cảm giác được đọc một Narcissu bằng Tiếng Việt. Mong rằng cũng như tôi, tất cả những người đọc Narcissu cũng sẽ có một ấn tượng nào đó khi đi tới tận cuối cuộc hành tŕnh của Setsumi và nam nhân vật chính được giấu tên.
Riêng với tôi, đây là một câu chuyện đáng đọc và xứng đáng để người ta cảm động. Hi vọng Narcissu side2nd (English version) sẽ sớm được ra mắt (vào đầu năm 2009 theo một số nguồn tin) để có thể hiểu thêm về quá khứ của Setsumi cũng như số phận những con người khác thuộc 7F.
Xin cảm ơn Tomo Kataoka- tác giả của Narcissu, Seung Park- người dịch bản voiced sang tiếng Anh và Edward Keyes- người đảm trách phần coding của Narcissu bản tiếng Anh.




Narcissu



Prologue


2001 : 31,042 người
2002 : 32,134 nguời
2003 : 34,427 người

Theo thống kê số vụ tự sát vào tháng 7 năm 2004 của cảnh sát.


…vào cái ngày sáng rực rỡ ấy…
…vào cái ngày mùa đông ấy…




(…thực sự, ngay từ khi c̣n là một đứa trẻ sức khoẻ của tôi đă không được tốt lắm…)
Dù vậy, tôi vẫn vào trường tiểu học như mọi người và suốt ḱ nghỉ hè, tôi vẫn chơi đùa cho tới khi cháy nắng.
Tháng sáu. Rất nhanh sau khi tôi vào trường trung học.
Ngay sau ngày tôi đặt bộ đồ bơi để dùng tháng kế tiếp.
Lần nhập viện đầu tiên.
Vào một ngày ngay trước nửa học ḱ một,
vào một ngày khi những giọt mưa đầu tiên thật vô cùng lạnh lẽo.
Rơi xuống từ giữa khoảng không u ám của bầu trời.
Tất nhiên, lần đầu tiên nó xảy ra, tất cả bạn học đều đến thăm tôi gần như mỗi ngày.
Và khi tôi ra viện, họ đến nhà vào cuối tuần để cùng chơi.
… nhưng đó chỉ là khoảng lần đầu tiên.
Thu sang đông, đông sang xuân, một ṿng tṛn lặp lại: nhập viện, xuất viện, pḥng khám… rồi lại nhập viện…
Và trước khi tôi kịp nhận ra, ngay cả những người người bạn học mà tôi từng gọi là bạn…
…trở thành quen biết…
…và rồi thành những người lạ.
Như là, với sự đổi thay của từng mùa, tôi đă bị xoá khỏi trí nhớ của họ.
“… có vẻ như, với tất cả những người b́nh thường…”
“… sự tồn tại của tôi là một sự thật chẳng lấy ǵ làm dễ chịu…”
“… và như vậy, có lẽ tôi đă biến mất...”
“Tôi đă trải qua nhiều mùa xuân, hạ, thu, đông, nhiều bầu trời cao lồng lộng… mà không muốn hay không cần tṛ chuyện với bất ḱ ai…”
“V́ lẽ đó, cuốn tập Tiếng Anh năm đầu trung học của tôi vẫn không hề thay đổi.”
“…đó là nơi… thời gian của tôi đă chạm tới sự kết thúc.”


Last edited by AloneWolf on 16/08/08, 11:19 am; edited 9 times in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime20/05/08, 06:43 pm

Tám năm sau… đầu hè năm 2004: Nhân vật chính.

Mùa hạ, nắng chói chang.
Bảng điểm lớn của ḱ thi lái xe.
Sáng lên cùng một lúc.
Tôi và tất cả những người khác cùng dơi mắt t́m số báo danh của ḿnh.
“237,237…”
Và ở giữa hàng thứ tám, con số của tôi sáng lên.
*cạch*
Một chiếc xe trống trải, có lẽ nhờ vào buổi chiều đẹp đẽ này.
Gần như chỉ có một ḿnh trên chiếc xe đó, tôi trở về nhà từ ḱ thi.
Tay trái của tôi cầm một cuốn sách luật giao thông và ở túi áo ngực là chiếc bằng lái mới tinh.
“Giờ ḿnh cũng có một tấm bằng…”
Tôi lẩm nhẩm như hạnh phúc, nhưng chẳng có cảm xúc ǵ mạnh mẽ đằng sau nó.
Thực sự tôi không mong có một cái bằng lái.
Thực sự tôi chẳng có lí do nào cho nó cả.
Chỉ là lũ bạn học và học viện kĩ thuật đều đề nghị ít nhất tôi phải cố lấy một tấm bằng lái xe.
Đêm đó.
Khi tôi nói với cha mẹ rằng đă đạt được bằng lái, họ chỉ đơn giản trả lời rằng: ‘Được rồi’.
Và khi tôi hỏi liệu có thể mượn chiếc xe để chạy thử, họ lập tức trả lời không do dự: ‘không’.
Câu trả lời chẳng nằm ngoài dự đoán và tôi cũng chẳng muốn lái thử xe. Đó là cái kiểu của cha mẹ tôi.
Ngày hôm sau.
Tôi thức dậy và thấy đau ở ngực, vậy là tôi tới bệnh viện.
Bệnh tật với tôi chưa bao giờ có duyên, đó là lí do tại sao việc chờ đợi trước pḥng cấp cứu thật buồn chán.
Khi tôi nghĩ họ đă khám xong, họ lại yêu cầu chụp X-quang và thử máu. Sau đó họ rời đi.
Một lần nữa, tôi bị bỏ lại phải chờ đợi lâu, rất lâu…
Lúc tôi đă đọc xong ba cuốn Shoune Jump và chuẩn bị chuyển qua cuốn thứ tư… th́ họ bảo tôi nhập viện, ngay lúc này, ngay tại đây.
Có vẻ như, tấm bằng lái vẫn nằm gọn gàng trong túi áo tôi sẽ c̣n rất lâu mới được dùng đến.


Nhân vật chính: Mùa thu năm 2004.

Ngay sau khi tất cả những con ve sầu ồn ào đă yên lặng.
Tôi lại thấy ḿnh trong bệnh viện, một điều quá đỗi quen thuộc.
Tất nhiên, không phải là tôi luôn ở trong bệnh viện, tôi đến và đi, đến và đi. Một ṿng tṛn vô ích.
Lần phẫu thuật đầu tiên là cách đây một tháng. Từ đó, tôi lặp lại việc đi tới và rời khỏi bệnh viện bằng chiếc xe đạp điện.
Cứ như thế, tôi phải nhập viện, xuất viện, yêu cầu khám, và nhập viện lần nữa, lần nữa và lần nữa…
Khi mà tôi vẫn không hiểu ‘PET’ và ‘Iressa’ viết tắt cho cái ǵ th́ vài tháng đă nhanh chóng trôi qua.
Tôi ăn ít đi và phải uống nhiều thuốc hơn. Tôi có thể cảm thấy sức khoẻ của ḿnh đang dần biến mất.
Tôi giữ ư nghĩ rằng chân ḿnh cứ gầy đi.
Nhưng những lần cân đo đă thô bạo báo cho tôi rằng:
“Đó không chỉ là tưởng tượng.”
Và… tôi cứ nh́n lại bản thân ḿnh với những sở thích riêng biệt.
Như nó hoàn toàn xảy ra với một người khác.
Như tôi đang nh́n một cảnh trên tivi hay tương tự thế.
Tâm trí tôi không thể theo kịp những ǵ đột ngột xảy ra với cơ thể.
Không hề có ǵ trong tôi nói rằng đây là sự thật.
Và đó là lí do tại sao tôi cứ nh́n nó như thể việc xảy đến với một ai đó xa lạ thay v́ chính bản thân ḿnh.



Nhân vật chính: mùa đông năm 2004.

Một ngày mùa đông.
Vào khoảng thời gian mà những cây thông Giáng Sinh đă biến mất trên đường phố.
Tôi được xuất viện như là món quà cho việc một năm kết thúc.
Nó chỉ vô cùng ngắn ngủi.
Nhưng cũng đủ khiến tôi hơi vui lên.
Tôi trở về ngôi nhà mà đă lâu không nh́n thấy dưới làn mưa lạnh giá.
Thật lạ lùng, cả gia đ́nh tôi đang ở đó.
Cha mẹ tôi, những người thường rất ít nói chuyện với tôi, ra ngoài đón tôi với một nụ cười gượng gạo… hay giả tạo tới tệ hại.
Và đứa em gái tôi, chưa từng nói một từ thân thiện với tôi, lại làm món ăn ưa thích giành riêng cho tôi.
Họ ấn tôi xuống bàn ăn. Họ bóc vỏ quưt cho tôi. Họ tốt tới mức… thật kinh khủng. Đó là một màn tŕnh diễn đầy ấn tượng.
Lúc ấy, một ư nghĩ chợt đến với tôi..
Về chiếc bằng lái xe vẫn nằm yên lặng và nhẫn nhịn, như thể nó sẽ chẳng bao giờ có cơ hội được dùng đến.
Và vây quanh bởi bộ ba những nụ cười giả tạo gượng ép…
Tôi cứ giữ ư nghĩ đó, như thể nó là chuyện của người khác, với sự lănh đạm, mơ hồ và không hề hứng thú.



Nhân vật chính: tháng một năm 2005.

Một năm mới bắt đầu, và tôi trở về bệnh viện.
Nhưng vào ngày này, thay v́ căn pḥng 4F quen thuộc, họ lại đưa tôi đến một căn pḥng trông như được dùng để tổ chức hội nghị.
Và sau đó, cha tôi và bác sĩ có một cuộc nói chuyện nhỏ. Tôi cũng tham gia. Họ nói về tôi.
Vậy đây chính là lời thông báo đă quá nổi tiếng.
Họ nói điều đó một cách ṿng vo- nhưng cuối cùng đơn giản là: Tôi sắp phải chết.
“Tôi hiểu…”
Đó là phản ứng duy nhất của tôi. Chẳng c̣n từ nào khác. Đó là thứ duy nhất trong cổ họng tôi đầu tới cuối.
Cây bút bi của vị bác sĩ lướt trên tờ giấy như thể đáp lại lời nói của tôi.
Có sắp xếp tới cùng. Cha tôi cũng giống như thế.
…thật đơn giản…
… đó là ư nghĩ duy nhất tôi có…
Ngày đó, tôi chuyển từ tầng 4F lên 7F, từ một pḥng 6 người lên một pḥng riêng.
Nó khác với những khu khám bệnh khác, tầng 7 này.
Đầu tiên, sàn nhà luôn sạch bóng.
Thứ hai, trần nhà cao hơn tất cả những nơi khác.
Những căn pḥng rất đẹp, có những cách cửa sổ rộng được thiết kế để đón ánh nắng mặt trời.
…nhưng cửa sổ chỉ hơi hé mở.
Tôi đă thử, và đầu tôi chỉ vừa vặn khít vào.
Màu sắc của chiếc ṿng nhận dạng cũng thay đổi.
Chiếc ṿng mà tôi đeo kể từ lần nhập viện đầu tiên, chiếc ṿng có khắc tên và nhóm máu của tôi trên đó.
Từ xanh lam chuyển thành trắng.
Trần nhà cao. Chiếc ṿng nhựa dẻo màu trắng. Một cách cửa sổ không mở quá 15cm.
Chương tŕnh TV mừng năm mới vẫn đang được phát khi tôi chuyển tới 7F.
Và đó là lần đầu tiên tôi gặp cô ấy, vào một ngày đầu của năm đó…


Last edited by MiaWaless on 23/06/08, 09:33 am; edited 2 times in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime21/05/08, 10:45 am

Chapter01: 7F

Mùa đông 2005: 7F.

Có một nơi nơi trông giống như một chiếc ghế dài ở một phía hành lang, chạy ngang qua pḥng trực y tá.
Hoàn toàn vắng vẻ, chỉ có vài chiếc sofa, ghế và một cái TV lớn.
Những chương tŕnh ngu ngốc chào mừng năm mới vẫn đang được chiếu trên màn h́nh 28-inch.
Và có một cô gái với khuôn mặt tỏ vẻ buồn chán theo dơi những chương tŕnh tẻ ngắt đó.
Thấp. Pijama hồng. Một chiếc ṿng trắng trên tay. Giống như tôi.
Mái tóc dài quá lưng.
“Này… cô thấy những cái đó thú vị không?”
Chẳng có mục đích ǵ sâu xa cả. Đơn giản là tôi không biết làm ǵ khác, v́ vậy tôi bắt đầu nói với cô ấy.
“Không hẳn…”
…câu trả lời duy nhất với tôi.
Cô ấy không hề quay lại nh́n tôi.
Và cứ tiếp tục nh́n lên chiếc TV với sự buồn chán như thể tôi không tồn tại.
…vậy đừng xem nữa…
Mặc dù nghĩ vậy, tôi ngồi xuống cạnh cô ấy.
Ngồi cạnh nhau, chúng tôi dơi mắt lên TV.
Chẳng có ǵ khác để làm. Chẳng có ǵ khác chúng tôi *có thể* làm.
…v́ thế chúng tôi im lặng xem TV…
Chương tŕnh mừng năm mới, như mọi khi. Một chuỗi những vở hài kịch và những điều ḱ quặc.
Và tiếng cười ngớ ngẩn, chói tai của M.C cứ vang vọng khắp căn pḥng trắng, ngập trong ánh mặt trời này.
“…nói đi… cho tôi biết…”
Cô gái bỗng nói với tôi.
Nhưng đôi mắt vẫn dính chặt lên màn h́nh TV.
“…đă bao nhiêu lần với cậu?”
“…ư cô là sao?”
“ Đă bao nhiêu lần cậu tới đây… tới 7F?”
“ Xin lỗi, tôi không hiểu cô đang nói ǵ.”
“ Tôi hiểu… vậy đây là lần đầu tiên của cậu.”
Cô ấy thấy sự lúng túng của tôi và kết luận.
“ V́ không có ai khác ở đây… và v́ đây là nhiệm vụ của tôi…”
”… nhiệm vụ?”
” Có một luật lệ…”
Khẽ gật đầu, cô ấy giải thích rằng có một luật lệ mà những người ở đây- 7F- nên nói cho người mới đến.
Tôi không biết ǵ cả, và càng không hiểu.
Như thể tôi không hề tồn tại, cô ấy bắt đầu nói.
“Hăy nghe thật kĩ…”
… …
Những lời của cô ấy, thật chậm, từng từ một…
… hơi khác với những ǵ mà bác sĩ bảo với tôi về nơi này.
Bằng những từ ngắn gọn, chuẩn xác tới khô cứng, họ nói với tôi: đây là nơi dành cho những người chờ thuốc cao cấp.
Đây là nơi chữa lành trái tim một con người. Và có lẽ, họ đă đúng theo một cách nào đó.
Nhưng theo cô gái, th́ đó chỉ là điều họ nói mà thôi.
Sự thực, 7F là nơi duy nhất trong bệnh viện này không có sự chữa trị.
Đây chỉ là nơi bạn chờ đợi sự kết thúc của cuộc sống.
Đó là những từ cô ấy nói với tôi. Tôi cũng nghĩ vậy. Tôi cảm thấy như vậy từ trước khi cô ấy nói.
“ Thấy không, đây là lần thứ hai của tôi…”
“ Lần thứ hai làm việc ǵ?”
“… tới đây.”
Và cô ấy giải thích cho tôi.
Rằng không ai ở 7F ở lại đây từ lần nhập viện đầu tiên cho đến chết.
Trong khi khả năng chữa được là không, bạn sẽ được gửi về nhà nếu t́nh trạng ổn định.
Nhưng nếu nó tệ hơn, bạn sẽ lại được gửi về đây.
… cái ṿng đó xoay măi cho tới chết.
Dù ở nhà hay 7F, một trong hai nơi, bạn sẽ chết. Không có đường nào để chạy thoát, có vẻ như vậy.
Và với ư nghĩa đó trong từng lời, cô ấy nhắc lại rằng đây đă là lần thứ hai tới đây.
“ Tôi sẽ chỉ nói một lần thôi…”
“… v́ vậy hăy nghe thật kĩ…”
… cô ấy tiếp tục nói, vẫn nh́n lên màn h́nh TV trống rỗng.
Đây không phải là cuộc nói chuyện phiếm rằng khi nào tắt đèn hay bếp ở đâu hoặc cái ǵ đoại loại thế.
Đây là một điều hoàn toàn khác.
‘ Lần thứ ba đến đây, hăy chuẩn bị sẵn. Sẽ không có lần thứ tư. Sẽ không bao giờ trở về nhà nữa.’
‘ Nếu muốn chạy trốn, hăy tới bến xe B, không phải bến xe A.’
‘ Đừng ăn ǵ cả. Đó là con đường tắt đơn giản nhất. Không để lại gánh nặng cho gia đ́nh.’
… như là cô ấy đă chuẩn bị trước những điều này vậy.
Có lẽ đây là một sự truyền miệng…
…chỉ liên quan tới những người sắp phải chết…
…và được giữ bởi những người tới đây v́ mục đích đó…
“ Vậy *đây* là nhiệm vụ mà cô nói tới?”
“ Phải, đúng vậy…”
” Hăy nhớ để nói lại với người mới một ngày nào đó, được chứ?...”
Với những từ đó, cô ấy từ từ đứng dậy.
Cô ấy khẽ hất mái tóc và nó chạm nhẹ vào mũi tôi.
“ Tôi phải đi đo nhiệt độ, v́ vậy…”
Và cô ấy quay lại, bắt đầu đi dọc hành lang.
Giờ th́ tôi hoàn toàn ch́m trong sự trống trải, căn pḥng vọng tiếng cười từ chiếc TV và những bông hoa trắng ở bậu cửa sổ.
Cô ấy không hề nh́n tôi tới một lần.


Last edited by AloneWolf on 26/06/08, 05:49 pm; edited 2 times in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime21/05/08, 06:35 pm

Nhân vật chính: 10/1/2005

Một vài ngày sau.
Lễ chúc mừng năm mới đă kết thúc, học sinh trung học và phổ thông bắt đầu một học ḱ mới.
Và như bất cứ khi nào khác, tôi và cô ấy ngồi ở đây, nh́n lên màn h́nh TV trống rỗng.
“ Thật buồn chán…”
“ Nó là như thế…”
Chúng tôi nói, nhưng cả hai vẫn giữ đôi mắt dán chặt vào màn h́nh.
“ Này, nơi đây luôn thế này sao?”
“ …tôi không hiểu ư cậu.”
“ Ư tôi là nó luôn trống trải thế này sao?”
Ngoài y tá, bác sĩ, người phục vụ và ngoài *cô ấy*, tôi không c̣n thấy một ai khác.
“ Có phải mọi người về nhà v́ năm mới hay cái ǵ đó?”
”… cậu có thật sự muốn biết không?”
“ Uh… tôi không có ư…”
“… thế th́ tôi sẽ không nói.”
Đây c̣n không thể gọi là một cuộc nói chuyện.
Một cơn gió nhẹ, thổi qua cánh cửa sổ không mở quá 15cm.
Hết lần này tới lần khác, mái tóc cô ấy khẽ lắc lư, và như thể bắt chước theo, những bông hoa bên bậu cửa cũng đung đưa.
Đó là cách chúng tôi giết thời gian mỗi ngày, nh́n chăm chú vào chiếc TV tẻ nhạt đó.
*click*click*click*
“Ồ, hai người đây rồi.”
Cô y tá nói trong lúc tiến lại gần chúng tôi.
Từ những ǵ tôi được thấy ở pḥng trực y tá, cô ta là người trực tại 7F này.
“Thế nào? Cô Setsumi, có cơn sốt nào không?”
”… tôi khoẻ, không sao…”
…Setsumi.
Vậy đó là tên cô ấy.
“ Cô không nên đi lại như thế này.”
”… … …”
“ Cô có hiểu không? Tất cả đều lo lắng cho cô.
“… sao cũng được…”
“ Thôi nào, câu trả lời kiểu ǵ vậy?”
“Ôi, những đứa trẻ thời nay…”
Cô y tá làu bàu một lúc.
Và cô gái ấy… cô gái có cái tên Setsumi… vờ như không chú ư.
Cô ấy chỉ đơn giản nh́n lên chiếc TV buồn chán đó, kệ cho cô y tá om ṣm.
“ Tôi sẽ đến sau để thử máu, nhé?”
Với những lời đó, cô ta quay lại pḥng trực cho y tá.
“ Này, cô biết không…”
” À… tôi gọi cô là Setsumi được chứ?”
Tôi nói vậy trong lúc nh́n chiếc ṿng nhựa trắng có viết tên và nhóm máu của cô ấy.
“… … …”
“ Có chuyện ǵ sao? Setsumi?”
“… tại sao cậu lại gọi tôi như thế?”
“ Hả?”
”Cậu ít tuổi hơn tôi...”
“K-khoan, sao tôi lại ít tuổi hơn cô?”
“ Không có ǵ… chỉ là những ǵ tôi nghĩ, vậy thôi.”
Không phải là tôi khó chịu v́ cô ấy bảo tôi ít tuổi hơn.
Chỉ là dù nh́n như thế nào đi chăng nữa, tôi chắc rằng ḿnh phải hơn cô ấy 5-6 tuổi.
Đó là lí do tôi lấy tấm bằng lái xe ra khỏi túi áo và đưa cho cô ấy.
“ Thấy không? Trông như vậy nhưng tôi 20 tuổi rồi.”
“… … …”
” Vậy là sau cùng cậu cũng ít tuổi hơn tôi…”
Cô ấy chỉ nh́n liếc qua trước khi đưa lại cho tôi.
“Ừm, tôi không hiểu cô đang nói ǵ.”
” Không sao hết… Tôi hơn cậu vài tuổi, vậy thôi.”
Cô ấy khẽ nói, không có cảm xúc ǵ rơ rệt như mọi khi.
Đôi mắt của cô ấy lại nh́n chăm chăm lên chiếc TV, được rồi, nhưng nó cũng như là cô ấy đang hướng vào một khoảng xa xăm nào đó.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime22/05/08, 03:26 pm

Sau khi họ khám buổi sáng xong. (vital signs- biện pháp kiểm tra để đánh giá những chức năng cơ bản nhất của cơ thể)
Tôi trốn qua những y tá và vào trong thang máy.
Khi xuống tới 1F, tôi bước khỏi những cánh cửa khu ngoại trú và ra ngoài bệnh viện.
Đích đến của tôi là bến xe B ở xa, không phải bến xe A gần ngay đó.
Không phải là tôi muốn chạy trốn hay ǵ cả.
… ở 7F hay ở nhà…
Chúng tôi sẽ không chết ở nơi nào khác…
Đó là những ǵ tôi được nghe.
Và bến xe B này, nơi mà cô gái tên Setsumi có lẽ đă tới nhiều lần.
Lí do tại sao, dù chỉ một lần, tôi cũng muốn nh́n thấy nơi này với chính đôi mắt ḿnh.
“ Eh, cứ như là sẽ có lính gác ở đây vậy…”
Dù vậy, chúng tôi thuộc về 7F, khác với những bệnh nhân nội trú c̣n lại.
Và, nghĩ tới… sự mơ hồ chăng… từ sáng sớm tôi đă tới đây.
Chân tôi bước một cách vụng về khi thấy những người khác tới trường hay nơi làm việc.
Khoảng 25 phút sau, tôi đă đứng trước bến xe đó.
Có khoảng 4 trạm dừng xe buưt trên đường tới như tôi nhẩm tính.
“…woa, có thật nhiều người ở đây…”
… đó là ấn tượng đầu tiên của tôi về bến xe B.
Tôi đứng sững mất một lúc v́ ḿnh đang mặc pijama…
… nhưng tôi cảm thấy như chỉ cần mua một tấm vé, ḿnh có thể đi bất ḱ đâu, rơ ràng là thế.
Tôi vẫn không hiểu tại sao không tới bến xe A mà tới bến xe B.
Như có cảm giác như sẽ rất dễ dàng nếu tôi muốn chạy trốn.
Có lẽ cô ấy đă tới đây rất nhiều lần…
vậy tại sao cô ấy vẫn ở lại 7F?...
Ở bến xe này trong buổi sáng sớm.
Tôi đứng đó, với những ư nghĩ, nh́n những người khác lướt qua.

Đêm đó. Khi mà đèn đă tắt.
Đọc truyện tới phát chán và không thể ngủ được, tôi đi lang thang một ḿnh trong bệnh viện.
Rơ ràng, tôi không được phép làm điều đó, nhưng ở 7F, chúng tôi có một kiểu độc lập riêng.
Như thế, trong bóng tối và sự tĩnh mịch của căn pḥng.
Tôi bắt gặp cô ấy.
“Này, cô nh́n ra ngoài hôm nay phải không?”
”… đúng vậy.”
Khuất sau cái khoảng bóng tối c̣n dày đặc hơn. Cô ấy trả lời tôi, nhưng vẫn tiếp tục nh́n ra ngoài cửa sổ, như thể chưa nói ǵ vậy.
Tôi chợt nhớ tới những ǵ xảy ra hôm nay.
“Ồ, phải rồi… tôi đă tới bến xe B hôm nay.”
”Bến B, như cô đă nói với tôi.”
” Ừm…”
Nhưng phản ứng của cô ấy không thay đổi.
Tôi đă nghĩ cô ấy sẽ có phản ứng *nào đó* v́ cũng đă từng tới đó…
Nhưng thử nghĩ lại xem, chẳng phải thực tế rằng cô ấy ở đây đă chứng tỏ cô ấy không muốn chạy trốn?
“… tôi sẽ về nhà sớm thôi…”
“ Cái ǵ?”
Cô ấy mở đôi môi thật vội vă và nói như thể nh́n thấu qua tôi.
“… lần tiếp theo sẽ là lần thứ ba…”
“… v́ vậy chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa.”
” Hm… có lẽ vậy…”
H́nh như, những ǵ mà cô ấy nói tới là sự xuất viện ngắn hạn.
Cô ấy đă nói với tôi rằng ở 7F, không ai xuất viện quá ba lần.
Khác với những người lớn tuổi đưa thông tin về căn bệnh này, điều này c̣n có ư nghĩa hơn với những người trẻ như chúng tôi.
Câu nói ‘có lẽ chúng ta sẽ không gặp lại nhau’ của cô ấy mang thứ ư nghĩa đó.
“Ồ, cậu đă quyết định nơi nào rồi?”
“… quyết định?”
”… nơi mà cậu sẽ chết.”
“… …”
Khi từ ngữ đó, ‘chết’, đến quá đột ngột, tôi đă không biết phải nói ǵ.
“ Tôi không biết… chưa bao giờ nghĩ về việc đó.”
“… tôi hiểu… sau cùng, đây cũng là lần đầu của cậu.”
Cô ấy th́ thầm, vẻ buồn bă.
Rơ ràng, không phải là tôi sẽ tồn tại ở đây măi măi.
Như mọi người, tôi sẽ phải nhập viện và xuất viện, yếu dần đi, và một ngày nào đó…
Tôi phải lựa chọn sự kết thúc: ở đây – 7F, hay ở nhà với những nụ cười giả dối.
“ Tôi… không muốn chết ở nhà…”
“ Nhưng… tôi cũng không muốn chết tại đây…”
”… vậy cô sẽ làm ǵ?”
”… … …”
“… tôi đoán… điều duy nhất…”
“… là tới một nơi nào đó… khi tôi vẫn c̣n đủ sức…”
“ Một nơi nào đó? Cô không thể…”
Cô gái này, người đă ở lại 7F trong khi có thể chạy trốn bất cứ lúc nào ḿnh muốn…
Khi tôi nghĩ tới điều đó…
“… cô có c̣n nơi nào khác *để* đến?”
“… … …”
“ Cậu…”
”…có muốn ngăn tôi không?”
“ Cái g…”
“Hay… cậu muốn đi cùng tôi?”
“ Không, đó không phải là điều tôi nghĩ tới…”
”… vậy th́ đừng hỏi.”
Cô ấy hướng đôi mắt nơi ngoài cửa sổ. B́nh thản. Không nh́n tôi dù chỉ một lần. Luôn luôn như vậy.
Nhưng sau đó và ngay sau đó…
Khuôn mặt vốn không biểu lộ cảm xúc ǵ của cô ấy bỗng trở nên rất buồn đối với tôi.


Last edited by MiaWaless on 23/06/08, 09:36 am; edited 3 times in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime22/05/08, 10:07 pm

Tôi chỉ là người mới ở 7F, và mới được biết rằng lần xuất viện thứ ba sẽ là cuối cùng.
Và cô ấy là một cô gái sắp sửa xuất viện lần thứ 2.
Tôi vẫn không cảm thấy cái ǵ thực sự xảy ra với ḿnh…
Nhưng, tôi, một ngày nào đó cũng sẽ mang khuôn mặt như thế sao…?

Cơn mưa vào lúc tờ mờ sáng.
Đôi khi là đá, đôi khi là tuyết.
Luôn luôn đổ xuống.
Và tôi ngồi xem TV ở chỗ mọi khi.
7F vắng lặng như thường ngày.
“… có ǵ thú vị không?”
“ Không, hoàn toàn buồn chán...”
Cô ấy bước đến bên tôi.
Không nói ǵ thêm và ngồi xuống cạnh tôi.
Và đó là cách chúng tôi bắt đầu xem TV như tất cả những ngày khác.
… có lẽ cô ấy cũng như tôi.
Không có ǵ để làm. Không có ǵ *có thể* làm.
“Ồ…”
Tôi chưa bao giờ thấy phản ứng của cô ấy với những ǵ trên TV trước đây.
“ Có chuyện ǵ sao?”
“… không hẳn.”
Những từ quen thuộc của cô ấy, nhưng phản ứng th́ không.
Và tôi nh́n lên màn h́nh, ṭ ṃ xem thứ ǵ có thể khiến cô ấy như vậy.
Đó là những phong cảnh.
Những ngọn đồi tươi đẹp và những thung lũng đầy sức sống với cây và những bông hoa.
Và một dải rộng lớn những bông hoa trắng ở giữa.
… tôi nhớ những bông hoa ấy từ đâu đó.
Chúng trông rất giống những bông hoa trang trí bên bậu cửa.
“ Có phải là hai loại hoa giống nhau không…?”
“… …”
” Cô biết đấy, giống như những bông hoa đằng kia.”
Tôi chỉ những bông hoa nơi bậu cửa sổ.
“… không.”
“ Huh, thật không?”
“ Chúng cùng chủng loại… nhưng không hoàn toàn giống nhau…”
Cô ấy liếc qua những bông hoa bên cửa sổ và rồi tiếp tục nh́n chăm chú lên TV.
Cô ấy bảo rằng chúng khác nhau nhưng tôi không thể nh́n thấy sự khác biệt đó.
Và nó chẳng mang ư nghĩa ǵ với tôi dù chúng có giống hay khác nhau.
Nhưng liệu nó có ư nghĩa ǵ với cô gái mà thường không bao giờ nói nhiều hơn những điều cần thiết.
Cô ấy nói chuyện một cách ḱ lạ hôm nay. Đó là lí do tôi quyết định t́m hiểu.
“ Cô có biết nhiều về chúng không? Những bông hoa ấy?”
“… không hẳn.”
“ Thật sao? Nhưng tôi không thấy sự khác nhau.”
Những bông hoa trên màn h́nh và những bông hoa bên cô ấy.
Tôi tiếp tục nói trong khi nh́n hai loại hoa ấy một cách lơ đăng.
“ Nh́n ḱa, nh́n ḱa, đó có phải là phong lan và hoa ly không?”
“… … …”
“ Thấy không, chúng cũng có màu trắng, phải không?”
“… … …”
Tôi cố tiếp tục cuộc nói chuyện.
Nhưng…
… cô ấy đă trở về với vẻ trầm lặng.
Và lại không có cảm xúc ǵ rơ rệt, cô ấy nh́n lên màn h́nh TV.
Và đúng lúc tôi cũng nh́n lên TV, từ bỏ ư định biết thêm về cô ấy…
“… hoa thuỷ tiên…”
” Cái…?”
“Đó là hoa thuỷ tiên…”
Cô ấy đáp… và quay sang nh́n tôi lần đầu tiên.
Mái tóc dài quá lưng khẽ đung đưa…
Cô ấy chỉ vào màn h́nh TV và nh́n vào tôi.
Chiếc ṿng trên cổ tay cô ấy mang màu trắng. Da cô ấy cũng mang màu trắng.
Như những bông hoa trên màn h́nh.
Và tôi thề rằng ḿnh thấy được một nụ cười khe khẽ…
… trên khuôn mặt đang nh́n tôi lần đầu ấy.



----------------------------------------End of chaper 1--------------------------------------------


Last edited by MiaWaless on 23/06/08, 09:36 am; edited 1 time in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime23/05/08, 03:51 pm

Chapter02: The Silver Coupe


16/1/2005: 7F.

Một vài ngày sau, khi mà cái lạnh của mùa đông ngày càng tái buốt hơn.
Trong cái khoảng thời gian phần c̣n lại của thế giới gọi là ‘mùa thi’, chúng tôi vẫn ngồi xem TV, luôn như vậy.
“Thật buồn chán…”
”… nó là thế.”
Đây c̣n không thể gọi là một cuộc nói chuyện.
Chúng tôi tiêu tốn cả ngày trên chiếc ghế này, giết thời gian mà không có bất ḱ mục đích hay ư muốn nào.
“ Nhắc tới… khi nào cô sẽ phải về?”
“… hôm nay.”
“ Tôi hiểu, vậy là hôm nay.”
Từ ngữ đó, từ “hôm nay” chính là sự xuất viện ngắn hạn cô ấy đă nhắc tới.
“ V́ vậy… có lẽ chúng ta sẽ không gặp lại nhau.”
“Hmm? Đúng, tôi đoán vậy…”
Bởi lẽ kể cả nếu cô ấy có trở lại 7F lần nữa, đó cũng sẽ là lần cuối cùng.
Lúc đó, có lẽ tôi cũng đă xuất viện và lại nhập viện.
Có vẻ như mọi thứ được sắp đặt để chúng tôi không thể gặp nhau một lần nữa.
“… cậu đă quyết định chưa?”
“ Về nơi mà tôi sẽ chết?”
“ …uhm”
“ Chưa, chưa đâu…”
“… tôi hiểu…”
Cô ấy gật đầu buồn bă. Khuôn mặt của người sắp sửa phải xuất viện lần hai.
Tôi vẫn không cảm thấy ǵ về t́nh trạng của ḿnh, và tôi c̣n chưa nghe vị bác sĩ nhắc tới lần xuất viện *đầu tiên*.
Nghĩ tới điều đó…
Tôi tự hỏi rằng liệu cô ấy đă quyết định chưa…
*click*click*click*
“Setsumi, mọi thứ đă được chuẩn bị xong.”
Một phụ nữ tới chỗ chúng tôi với những từ ấy.
Đây chắc là mẹ cô ấy. Bà khẽ gật đầu với tôi.
Tôi không ngẩng lên.
“ Chúng ta sẽ đi sớm thôi, nhưng con đă sẵn sàng chưa?”
“… vâng.”
” Được rồi, chúc cháu có một ngày tốt lành.”
Bà khẽ gật đầu với tôi lần nữa và quay lưng để bước khỏi nơi này.
Đưa tay gọi đứa con gái của ḿnh…
“… …”
Nhưng… cô gái ấy không hề dịch chuyển.
Cô ấy ngồi yên trên chiếc ghế kể cả sau khi bà mẹ đă nắm lấy tay.
“ Sao vậy, Setsumi?”
“ Đau… một chút thôi…”
“ Cái ǵ? Ở đâu? Ngực con? Bụng con?”
“… ngực con…”
” Ở- ở yên đây. Mẹ sẽ gọi bác sĩ ngay.”
*click*click*click*
Bà ta chạy đi. Trong đôi dép dành cho khách tới thăm. Vội vă. Thẳng đến pḥng trực y tá.
Chỉ c̣n hai vật ở lại, tôi và cô ấy.
Tôi không hề biết về căn bệnh của cô ấy hay tiến triển của nó.
Thứ duy nhất tôi biết là chiếc ṿng trắng: Tên cô ấy là Setsumi, nhóm máu O.
Nhưng chúng tôi đều là người của 7F và cô ấy hơn tuổi tôi.
“ Này, cô có muốn nằm xuống kia nghỉ trong khi chờ bác sĩ tới không?”
Tôi chỉ vào góc căn pḥng, vào chiếc trường kỉ dài. Vào thứ mà tôi chưa bao giờ thấy được dùng tới.
“ Nó sẽ đỡ lưng cô, ít nhất là như thế.”
“… …”
“ Không sao… giờ tôi ổn rồi.”
Nói lời ấy và không thêm ǵ khác, cô ấy đứng dậy.
“ N-này, đợi đă….”
Đừng làm ǵ ngốc nghếch.
Nhưng cô ấy đă đi được nửa hành lang trước khi tôi có thể hoàn tất câu nói ấy.

Đêm xuống. Đèn đă tắt.
Đọc truyện chán, như thường lệ, tôi lại đi quanh bệnh viện trong bóng tối.
Căn pḥng thường ngày, giờ tối đen v́ không có ánh sáng.
Đó là nơi tôi thấy cô ấy.
“ Này, vậy là cô vẫn ở lại đây…”
”… uhm.”
“ Sao vậy? Lại thấy không khoẻ sao?”
“… không hẳn.”
… là tất cả những ǵ cô ấy nói khi nh́n chăm chăm ra ngoài cửa sổ.
Vậy là lần xuất viện của cô ấy đă bị dừng lại.
Không ai biết khi nào lần tiếp theo sẽ đến, nhưng có lẽ phải nhiều tuần nữa.
“ Này, liệu có phải…”
”… cô giả vờ ốm lúc trước?”
“… … …”
Không, nói như thế không đúng. Thấy không: Bạn không thể bảo rằng chúng tôi *không* ốm được.
“Điều tôi đang nói là… cô không muốn rời bệnh viện, phải không?”
“… tôi không biết cậu đang nói ǵ.”
“ V́ từ giờ sẽ không có ‘lần sau’ cho cô nữa…”
“… … …”
Nhưng đáp lại câu hỏi của tôi là sự im lặng.
Cô ấy đă từng hỏi tôi nhiều lần rằng tôi muốn chết ở đâu.
Và tôi biết cô ấy không muốn chết ở nhà hay ở đây – 7F.
“ Vậy cô…”
“…không có nơi nào để đến, sau cùng…”
“… vậy… th́ sao?”
“ Không, không ǵ cả…”
Căn pḥng quen thuộc, ngập trong bóng tối.
Dáng đứng quen thuộc của cô ấy, nh́n ra ngoài cửa sổ và không nhớ tới sự tồn tại của tôi.
Đây là nơi chúng tôi gọi là bệnh viện và tất cả đèn đă tắt mặc dù mới chỉ khoảng 11h đêm.
… đây là điểm giao nhau của những ǵ b́nh thường và không.
Trên tất cả, chúng tôi là người của 7F.
Mất đi tất cả những lựa chọn trừ một thứ: chết tại 7F hay tại nhà.
Thế giới bên ngoài mà cô ấy đang nh́n từ bóng tối của căn pḥng 7F. Thế giới b́nh thường.
Đèn vẫn sáng ở những toà nhà và đường đầy những người đang trở về nhà.
Và mặc dù sự cảm nhận của tôi vẫn mơ hồ…
Tôi đă là một người thuộc về 7F.
Đă là một sự tồn tại khác thường.
Chẳng c̣n con đường nào để tôi trở về với thế giới đó…

(Setsumi)
‘… thời gian của tôi đă dừng lại…’
Tôi đă trải qua nhiều mùa xuân, hạ, thu, đông, nhiều bầu trời cao lồng lộng… mà không muốn hay không cần tṛ chuyện với bất ḱ ai…
Đầu tiên, tôi nh́n xuống những đứa trẻ mạnh khoẻ tới trường và người ta đi lại trên đường phố.
Và khi đă chán, tôi lại xem TV.
Chẳng ǵ khác để làm. Chẳng ǵ khác *có thể* làm.
Kể cả khi tuyết đang rơi ngoài khung cửa sổ, những h́nh ảnh trên TV vẫn luôn tươi sáng ánh mặt trời.
Một thế giới không thực, trước mắt tôi, không nóng, không lạnh, không đau đớn.
… tôi cố làm ḿnh dịu xuống bằng những h́nh ảnh đó…
Và tôi đă đạt được rất nhiều…
Những thứ vô nghĩa chồng lên nhau, lần này và lần nữa…
Và trước khi tôi kịp nhận ra, chẳng c̣n ǵ trên TV là thực nữa.
Thật nhanh chóng, nó với tới tất cả: sách vở, tṛ chơi, và rồi gia đ́nh tôi…
Cuối cùng, tôi không thể c̣n nh́n bản thân ḿnh như cái ǵ có thực nữa, như thể tôi đang nh́n một cảnh của cuộc sống người nào khác.
Đó là lí do tại sao tôi không ngạc nhiên khi phải chuyển lên 7F.
Nếu tôi khép đôi mắt lại, thế giới sẽ biến mất, luôn luôn.
V́ vậy tôi nghĩ ḿnh sẽ ổn thôi. Và tôi đă phó mặc cho ư nghĩ đó.
Và rất sớm, lần xuất viện thứ hai của tôi.
Vào lần nhập viện tiếp theo, có lẽ tôi sẽ quá yếu để có thể tự ḿnh đứng được.
Tôi thấy chính bản thân ḿnh- người không thể làm ǵ làm ǵ mặc dù biết rất rơ- thật đáng khinh.
… tôi thấy chính bản thân ḿnh- người không có một đích đến nào- thật đáng nực cười.
“ Thời gian của tôi đă dừng lại, trái tim của tôi đă dừng lại, dừng lại với một vết sẹo lớn nơi ngực…”
“ Tôi đă sống 22 năm để giờ cảm thấy bản thân ḿnh thật vô vọng…”


Last edited by AloneWolf on 26/06/08, 05:51 pm; edited 4 times in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime27/05/08, 03:49 pm

19/1/2005: 7F
Một vài ngày sau.
Những đám mây đă biến mất và bầu trời vô tận của mùa đông thế vào chỗ đó.
Cha tôi tới thăm.
Một cảm xúc khó tả trên khuôn mặt ông ấy.
Nhưng ông ấy nói vài điều về bảo hiểm của tôi.
Và khi đó đôi mắt ông chẳng có vẻ ǵ là buồn bă cả.
“ Cha phải trao đổi với bác sĩ một lát…”
Nói đoạn, ông sải bước đi xuống hành lang.
Hướng thẳng tới căn pḥng hội nghị lờ mờ ánh sáng nơi tất cả những điều này bắt đầu, hoặc có vẻ như vậy.
Căn pḥng bệnh của tôi giờ trống rỗng.
Chẳng có việc ǵ để làm, tôi với tay lấy những cuốn tạp chí mà họ mua ở sạp báo cho tôi.
Và cùng với chúng, như mọi khi, là hoa quả và những lon đồ uống- những món quà chúc mau lành bệnh.
Và ở một phía của chiếc giỏ hoa quả…
Ngay trước những trái dưa mà tôi vốn rất ghét…
Thứ tôi nh́n thấy…
… là chùm ch́a khoá ôtô.
“… … …”
Chúng ánh lên sắc bạc.
Đó là ch́a của chiếc xe mà cha tôi rất tự hào và yêu quí.
Chiếc xe mà tôi đă hỏi mượn cách đây rất lâu…
Và nhận được câu trả lời ‘không’ chẳng hề do dự.
Và chiếc bằng lái vẫn nằm yên trong túi áo tôi.
Dù nó đánh mất cơ hội được sử dụng vào ngày hôm đó, nó vẫn ở lại với tôi, chờ đợi… như thể đó là bằng chứng về sự tồn tại của nó.
*ka-click*
Tôi nắm lấy chùm ch́a khoá trong sự tĩnh lặng.
Nó xảy ra trong vô thức.
Tôi cũng không biết ḿnh đang làm ǵ.
Tôi chỉ tóm lấy nó mà không hề suy nghĩ.
Như thể đang nh́n một khung cảnh trên TV.
Và những thứ thuốc đủ cho vài ngày.
Tôi ném tất cả vào trong một chiếc túi và…
Tôi chạy dọc hành lang.
… qua pḥng trực của y tá…
… và nhanh chóng tới bên thang máy.
Một chiếc túi tay phải, một chùm ch́a khoá tay trái.
Tấm bằng lái đă bị bỏ quên quá lâu trong túi áo.
Trước căn pḥng ấy.
Và thứ tiếp theo tôi thấy là cô gái đang ngồi đó xem TV như thường lệ.
Nh́n một cách trống rỗng và buồn chán vào màn h́nh, trên chiếc ghế nhỏ có thể gấp lại được.
“Này… có ǵ hay không?”
“… trông nó có giống thế không?”
“Không, hoàn toàn không.”
Đôi mắt cô ấy trông thật xa xăm, và nó đă luôn như thế.
“Vậy… chúng ta sẽ đi cùng nhau chứ?”
“Cái g…”
Tôi tiếp tục nói và giơ chùm ch́a khoá trong tay cho cô ấy.
“Thấy không… tôi không muốn nó là ở nhà.”
“… … …”
“Và tôi… cũng không muốn nó ở đây -7F...”
“Vậy… chúng ta sẽ đi cùng nhau chứ?”
“…ưm”


Last edited by MiaWaless on 23/06/08, 09:40 am; edited 1 time in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime02/06/08, 09:33 pm

Như thế, cô ấy đứng dậy.
Mái tóc hất lên, và chạm khẽ vào mũi tôi.
Và cô ấy cũng cho vào túi số thuốc đủ dùng cho vài ngày…
Chúng tôi đă sẵn sàng để cùng nhau rời khỏi 7F.
Tôi tắt chiếc TV đi.
Tiếng cười chói tai của M.C tắt ngấm, vĩnh viễn.
Hai người trong bộ đồ pijama cùng vào trong thang máy.
Từ tầng cao nhất xuống 1F.
Ở 1F, chúng tôi không hướng tới cổng E.R mà đi thẳng ra cổng khu ngoại trú.
*woosh*
Cơn gió lạnh mùa đông đập vào khuôn mặt chúng tôi.
Càng mạnh hơn trong khoảng không trống trải của một băi đỗ xe ôtô.
Hai chúng tôi đi quanh cái nơi rộng lớn ấy, băn khoăn quan sát.
Và một lát sau…
… chúng tôi tới chỗ chiếc xe của cha tôi.
Chiếc xe bạc.
Niềm tự hào của cha, chẳng hề có một khiếm khuyết.
Tôi đưa chiếc ch́a khoá vào và mở cửa xe.
*ka-click*
“ Vào đi chứ.”
” Ưm…”
*thud*
Tôi ngồi vào ghế cho người lái.
C̣n cô ấy ngồi vào ghế cho hành khách, nhưng cô ấy quá thấp để có thể nh́n đường dễ dàng.
Tôi khởi động xe và nhấn ga.
Như những ǵ được học.
*whirr*whirr*
*vroom*vroom*…
Những tiếng ồn thoát ra.
Tôi thả phanh tay rồi đạp cần số.
… giờ chúng tôi có thể đi bất cứ đâu. Đó là kể hoạch.
“Được rồi, đi nào…”
“…ưm.”
Cô ấy khẽ gật đầu.
Thay v́ trả lời, tôi vào số hai.
Và chiếc xe từ từ tiến lên.
Không quen với cần số, và đột ngột bẻ tay lái rất nhẹ, tôi thực hiện chậm chạp.
“… cậu đang mất b́nh tĩnh.”
” Ừ, đây là lần đầu tiên tôi ngồi trong một chiếc xe...”
“À, lần đầu tiên từ khi có bằng tôi được lái xe.”
“Tôi hiểu…”


Last edited by MiaWaless on 23/06/08, 09:40 am; edited 1 time in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime03/06/08, 09:30 pm

Lối ra khỏi băi đỗ xe đă hiện lên trong tầm mắt.
Và con đường lớn đằng sau nó, không có ánh đèn.
Tôi rẽ vào đó.
*beep*beep*
Tiếng c̣i xe.
Bởi lẽ tôi vừa cắt ngang vào con đường.
Tôi thật sự đă khiến những tài xế khác bực ḿnh, những tiếng c̣i không hề dừng lại.
Nhưng tôi vẫn tiếp tục lái mà không quan tâm.
Chẳng ǵ như có thực cả.
“Này…”
”… ǵ vậy?”
“… cô có sợ không?”
“… … …”
“… cậu có… muốn tôi sợ không?”
“… không… không hẳn…”
Buổi trưa c̣n chưa tới. Mặt trời lơ lửng trên cao.
Bầu trời của tháng một, cao xa sau tấm kính chắn gió.
Bầu trời xanh tới mức như thể đang phiền muộn điều ǵ.
… chúng tôi không có đích đến.
Vào cái ngày ấy với một chiếc xe.
Vào cái ngày ấy khi mà chúng tôi ở trên đường cao tốc với bộ đồ pijama.
… vào cái ngày mùa đông ấy…



19/1/2005: Ibaraki- Mito Highway.

Vào cái lúc mà vầng mặt trời rực rỡ đă chuyển thành màu đỏ ối.
Chúng tôi tiếp tục tiến lên trong chiếc xe ấy.
Vào một hướng bất ḱ nào.
Và ở một nơi mà tôi không nhận ra…
“… chúng ta sẽ dừng lại một lát.”
“…ưm.”
Cuối cùng tôi cũng dừng xe được.
Một con đường xa lạ, xa khỏi thành phố.
Không có phương tiện giao thông nào khác. Cô đơn.
Dừng lại ở một chốn không tên, tôi bắt đầu kiểm tra chiếc xe.
… nếu có thứ ǵ hữu dụng ở đây…
Chúng tôi đă bỏ đi mà không hề chuẩn bị trước nhưng có cái ǵ khiến tôi lo lắng.
Với ư nghĩ ấy, tôi lục t́m chỗ bảng đồng hồ trước tiên.
… …
“Chẳng có ǵ ở đây hết…”
Vài trăm yên, gần chiếc cần số.
Vài cuốn truyện tranh và một cái camera rẻ tiền dùng một lần.
Không phải như chúng tôi có một điểm đến, nhưng hệ thống định vị GPS có vẻ đă hỏng.
Và tôi chỉ mang chừng 8000 yên.
Đó là tất cả số tiền tôi có khi bỏ đi.
Vậy cộng với túi tiền lẻ tôi t́m thấy, tôi có khoảng 9000 yên.
Tất nhiên, tôi chẳng mong có thứ ǵ khác trên xe.
… nhưng thế này là một vấn đề lớn.
Chúng tôi sẽ không đủ tiền thuê chỗ ngủ qua đêm.
Và có vẻ như cô gái này cũng không mang theo tiền…
“… có chuyện ǵ sao?”
“ Không, không có ǵ…”
… sao cũng được.
Tôi đă gần như chờ đợi điều này từ lúc khởi đầu.
Vốn cũng không có một kế hoạch ǵ cụ thể.
Tôi chỉ muốn thoát khỏi nơi ấy, ngay khi đó.
Tôi không muốn phải ở lại.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime11/06/08, 09:03 pm

Dưới ánh sáng của buổi chiều tà, tôi khởi động lại chiếc xe bạc.
“Này, cô đă đói chưa?”
Tôi hỏi cô ấy trong khi lái.
Nghĩ tới điều đó, cô ấy chưa hề ăn ǵ từ sáng.
“Có cần tôi dừng lại ở một cửa hàng hay ǵ đó không?”
“…không.”
”Này, này, đừng như thế. Và đồ ăn ngon hơn bất cứ cái ǵ ở 7F đó.”
“… … …”
Cô ấy không trả lời.
Thay vào đó, nh́n xuống bộ pijama hồng ḿnh đang mặc..
“Ồ, phải rồi…”
Tôi cũng nh́n xuống bộ đồ của ḿnh.
Chắc chắn rằng, trong trang phục pijama thế này, chúng tôi sẽ gây chú ư ở bất cứ chỗ nào.
Không phải là giờ đây chúng tôi trông không đáng chú ư.
Dù sao, phải làm điều ǵ đó.
Và quyết định như vậy, tôi lái ngược trở về hướng thành phố.
Sau một lát, chúng tôi tới một nơi không biết tên.
Có lẽ là một địa điểm gần ga tàu.
Đủ người xung quanh để củng cố giả thuyết đó.
“Phải có một chỗ ở gần đây…”
Tôi băn khoăn nh́n quanh.
Lưng tôi hơi ngả về phía trước, không chạm vào ghế ngồi.
“A… có một đây…”
Cuối cùng, một cửa hiệu giặt tự động.
Trông nó có vẻ khá xập xệ bề ngoài, tầng một của một toà nhà hiu quạnh.
…dù sao đây cũng là một chỗ đủ tốt.
Tôi dừng xe, gần cửa vào nơi đó.
“Được rồi, tôi sẽ trở lại sau một giây thôi…”
”…?”
*thud*
Bỏ lại cô ấy với vẻ bối rối trên khuôn mặt, tôi bước vào tiệm giặt.
Mũi tôi choáng ngợp mùi bột giặt và thuốc tẩy cái lúc cánh cửa tự động mở ra.
Bề ngoài của cửa hiệu đă không nói dối: những chiếc máy giặt cũng đă cũ và xuống cấp.
“…không có ai ở đây.”
Không gian vắng lặng nuốt chửng tiếng th́ thầm của tôi.
*rrrrrr*…
Chỉ có duy nhất một chiếc máy đang hoạt động, phát ra những tiếng kêu rền đặc trưng.
Ngay lập tức tôi bước lại gần nó, và kiểm tra đồng hồ hẹn giờ.
… …
Có vẻ như nó được đặt để chạy trong 30’ với 200 yên.
Và chỉ mới 5 phút trôi qua.
… dù là ai th́ hẳn cũng đă ra ngoài để giết thời gian.
Tôi lặng đi suy nghĩ, nh́n quanh để chắc rằng không có ai ở quanh.
Rồi, hài ḷng rằng ḿnh chỉ có một ḿnh, tôi đưa tay lên nắp của chiếc máy giặt khô đó…
Và vội vă mở nó ra.
*kerthunk*
Cái nắp mở ra, chiếc máy giặt giật lên và buộc phải dừng lại giữa chừng.
Tôi lôi ra một mớ quần áo, bỏ qua sự ẩm ướt và hơi nóng từ nó.
Và sau khi nh́n quanh lần nữa để chắc rằng không có ai, tôi bước ra khỏi cửa tiệm như thế.
*ka-click*thud*
“Ơ…”
Cô ấy khẽ bật lên kinh ngạc khi thấy tay tôi đầy quần áo.
Nhưng tôi quẳng mớ quần áo ra ghế sau mà không nói ǵ.
“Được rồi, đi nào…”
”… … …”
Tôi nh́n đống quần áo đằng sau trong khi xoay bánh lái với một tay.


Last edited by MiaWaless on 23/06/08, 09:42 am; edited 2 times in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime13/06/08, 03:56 pm

Những chiếc áo len loè loẹt và quần jeans.
Tất cả đều ở cỡ khá lớn.
Tất cả đều c̣n ướt, nhưng nhiệt độ trong xe sẽ sớm làm chúng khô thôi.
“Lát nữa cô hăy thay lấy một bộ…”
”… …”
Cô ấy không phản ứng ǵ với lời tôi nói.
Mà chỉ nh́n đống đồ đó.
“Coi này, chúng ta đâu có cách nào khác…”
”… tôi biết.”
Đúng, chắc chắn rằng tôi đâu có muốn làm những điều như thế này.
Và cũng không phải có thứ ǵ mà tôi cần để dành tiền cho.
Nhưng với số tiền mà chúng tôi có, sẽ rất khó để mua quần áo mới.
Sau khi tôi lái một lát…
…khi mà mặt trăng hắt thứ ánh sáng bạc xuống từ trên cao…
Tôi dừng xe ở một công viên.
Có lẽ là nơi cho trẻ con chơi đùa.
Trong góc của một khu dân cư.
Và tại đó, tôi bắt đầu nh́n đống quần áo ḿnh đă lấy trộm vài giờ trước.
Nhờ nhiệt độ chiếc xe, giờ chúng đă gần khô cả.
“Đều là đồ đàn ông…”
Tôi đă kiểm tra đống đồ một lần trước đó: hỗn độn những chiếc áo len và quần jeans loè loẹt.
Có lẽ là ai đó ở độ tuổi của tôi.
Cũng cùng cỡ, trông như vậy.
Và, ngồi trên ghế lái của xe, tôi thay vào một chiếc quần jeans và áo len.
“Này, cô cũng thay đồ đi chứ.”
“… ….”
“Chúng đều quá lớn...”
“Vậy cô sẽ cứ mặc pijama sao?”
“… … …”
“Được rồi…”
Cô ấy đáp một cách miễn cưỡng, lấy vài bộ đồ và mở cửa xe.
“Này, cô đi đâu thế?”
“…thay đồ.”
Và như thế, cô ấy bước lại phía pḥng vệ sinh trong công viên.
… …
*ka-click*
“Này, nhanh thật đó.”
Cô ấy trở lại rất nhanh chóng.
Trên tay cầm bộ pijama màu hồng.
Mặc áo sơ-mi trắng và quần jeans.
“Cuối cùng trông nó cũng đâu có tồi.”
“… … …”
Không có câu trả lời. Tôi vẫn biết thế, nhưng mọi thứ trông quá rộng và lùng thùng trên người cô ấy.
Chiếc quần jeans quá dài và phải xắn quá gấu quần, ống tay áo cũng gần gần như vậy.
“…bộ pijama c̣n tốt hơn.”
”Thôi nào, đừng nói vậy. Ít nhất thế này cũng ấm hơn.”
”… …. …”
Vẻ không hài ḷng chỉ thoáng qua gương mặt cô ấy.
“Ồ, đúng rồi? Có phải cô muốn thứ ǵ nữ tính hơn không?”
“Không hẳn…”
Vẫn câu trả lời đó.
Tôi biết cô ấy không hài ḷng với chiếc áo sơ-mi rộng thùng th́nh ấy, nhưng khuôn mặt cô ấy đă trở về vẻ không có cảm xúc ǵ rơ rệt như thường lệ.
*swish*
Trời đột ngột mưa.
Cơn mưa lạnh buốt từ bầu trời tháng một u ám như thể không bao giờ dừng lại.
Vô vàn những hạt mưa bắn nơi kính chắn gió và làm mờ đi khung cảnh từ bên trong.
Và khi từng giọt nước trở nên quá lớn, một vài trong số chúng hoà vào nhau, trượt xuống, trở thành những ḍng nước.
Và chúng nuốt chửng những giọt mưa phía dưới rồi chảy tới điểm tận cùng.
Tôi nh́n làn mưa một cách trống rỗng từ bên trong.
Một chỗ đậu xe ở đâu đó.
Một nơi hoang vắng giữa những ngọn núi.
Đă mua đồ từ một cửa hàng, chúng tôi trải qua đêm nay tại đây.
Thực đơn cho bữa tối:
2 nắm cơm (riceballs), 500ml Pocari Sweat, nửa túi khoan tây chiên.


Last edited by MiaWaless on 23/06/08, 09:43 am; edited 1 time in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime13/06/08, 08:28 pm

“Đă khá lâu chúng ta mới làm điều ǵ như vậy…”
“…phải.”
Cô ấy nói khẽ trong khi tay cầm một nắm cơm.
Chẳng phải là thứ sơn hào hải vị ǵ, nhưng vẫn hơn bất cứ thứ ǵ trên 7F.
Và khi chúng tôi đang ăn khoai tây chiên, đột nhiên cô ấy dừng lại.
“…có chuyện ǵ sao?”
“Không hẳn...”
Nhưng đôi mắt cô ấy hướng qua tấm kính nhoè nhoẹt của làn mưa…
Dừng lại nơi một vài bông hoa trắng bên vệ đường.
Nơi những bông hoa nghiêng ngả trong mưa.
Tôi không biết liệu ai đă trồng chúng hay là hoa dại, nhưng tôi bỗng nhớ ra một vài điều.
“Có phải chúng là hoa thuỷ… thuỷ?”
“Chúng là… hoa thuỷ tiên.”
”Phải rồi, hoa thuỷ tiên…”
Dù tôi không biết nhiều về những loài hoa, ít nhất tôi đă nghe tới tên hoa thuỷ tiên trước đây.
Và cô gái hiếm khi nói một lời đang thực sự nói về một điều ǵ đó.
V́ vậy tôi dơi theo.
“Nói tới điều đó, loại hoa này…cũng khác phải không?”
“…ừ, gần gần như vậy.”
“Hmm, vậy chúng phải khá hiếm…”
“Không hẳn… có thể thấy chúng ở bất cứ đâu.”
“Bất cứ đâu? Chính xác là ở đâu?”
“… … …”
Chẳng phải tôi có mục đích ǵ sâu xa.
Chỉ là cố gắng nói chuyện trong mức có thể.
Và cô ấy ngẫm nghĩ một lát…
… rồi từ từ nói.
“… phía tây…”
“…phía tây?”
“Đảo Awaji… nổi tiếng với loài hoa này…”
“Đảo Awaji? Này, khoan đă…”
… cách đây bao xa?
Tôi mới bắt đầu lái xe, v́ vậy tôi c̣n chưa thành thạo.
Có lẽ khoảng 700km, và kể cả đi đường cao tốc (tollways) tôi cũng không biết mất bao lâu.
…và trước tiên, tôi không nghĩ chúng tôi có đủ tiền trả phí.
Nếu đi bằng đường cao tốc thường, chẳng có cách nào để đủ gas.
(tollways là đường cao tốc phải trả phí)
“Này, đừng nói những thứ như vậy chứ… cô không có ư định đến đó, phải không?”
”… …”
“… tôi đâu có nói vậy?”
“Cái g…”
“Tôi chỉ trả lời câu hỏi của cậu mà thôi…”
Và cứ như thế, cô ấy tiếp tục nh́n những bông hoa qua tấm kính.
Làn sương dày của cơn mưa lạnh đọng lại trên cửa kính.
Cô ấy cứ nh́n, nh́n măi…
…tôi cũng đâu thực sự muốn tới đó.
Nhưng tôi cũng chẳng c̣n nơi nào khác muốn đến…


------------------------------------End of chapter 2-----------------------------


Last edited by MiaWaless on 23/06/08, 09:44 am; edited 1 time in total
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime14/06/08, 10:51 am

Chapter03: Map

(Setsumi)
‘…thời gian của tôi đă dừng lại…’
Tôi đă có đầy những thứ vô nghĩa chồng chất lên nhau,
biết được những điều từ TV và chỉ TV mà thôi…
Và rất sớm chẳng có thứ ǵ là thực nữa,
mờ nhạt đi trong khoảng không trống rỗng.
‘Nhưng tôi rất thích nh́n bản đồ…’
Tàu hoả, ôtô…
Tôi thích những thứ có thể mang ḿnh đi xa.
Tôi trải những tấm bản đồ trên đầu giường của ḿnh…
Những con đường cứ thay đổi măi, măi và măi măi…
Xe mui kín, xe hai chỗ, xe thể thao…
…trên rất nhiều những loại ôtô khác nhau…
…con đường số #1, trải dài tới vĩnh viễn.
Tôi chạy trên con đường đó, chạy măi, chạy măi.
Bầu trời xanh biếc. Những bờ biển xinh đẹp.
Tôi chạy cho tới khi tới được những nơi tôi đă phác ra trong giấc mơ của ḿnh…
Chậm răi đi qua mũi đất ṿng cung…
chạy trên băi cát trắng của một băi biển, mặt trời phía sau lưng…
…nếu nhắm mắt lại tôi có thể đi bất cứ đâu.
Thẳng tới những dải đất tôi chưa từng thấy tận mắt.
Mong mỏi về những nơi tôi không bao giờ có thể đặt chân tới…
“Cái duy nhất tăng lên là những điều vô nghĩa…”
”…tất cả sự trống rỗng…”
“…tất cả sắc màu của hi vọng…”
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime14/06/08, 09:28 pm

21/1/2005
Bầu trời sau cơn mưa.
Những đám mây cao, thật cao, trôi như thể không bao giờ dừng lại.
Tiếng kêu đặc biệt của bánh xe trên mặt đường ướt.
Và qua tất cả, chúng tôi ở đây, đi trên chiếc xe bạc.
Không có đích đến.
Chỉ muốn được đi tiếp, bất kể điều ǵ đi nữa.
Không phải là tôi định tới đảo Awaji.
Dù sao chúng tôi cũng không đủ tiền gas để tới đó.
Nhưng tôi lái trên một con đường xa lạ với những ư nghĩ đó.
…nhưng giờ chúng tôi ở đâu?
Tôi buộc phải tự hỏi chính ḿnh.
Tôi biết về địa lí ḿnh không được giỏi lắm, và tôi đang nh́n những cái tên ḿnh không thể nhận ra nữa.
Tôi đă định lái tới nơi tận cùng thế giới, nhưng với hệ thống định vị GPS đă hỏng tôi không c̣n biết phải đi đâu nữa.
Và trước khi kịp nhận ra, tôi bắt đầu nh́n quanh một cách lo lắng nơi những biển chỉ đường.
“Hmph, ḿnh chẳng biết ǵ hết…”
“…ǵ thế?”
“Um, à… tôi không biết chúng ta đang ở đâu hiện giờ.”
Cô ấy nói với tôi điều ǵ đó và tôi trả lời một cách lơ đăng.
Bởi lẽ có lẽ cô ấy cũng không biết dù cho tôi có hỏi…
“Thành phố Iruma… tỉnh Saitama.”
”Hả…”
” Đường rẽ phải tiếp dẫn tới đường số #16… thẳng đến Hachiouji.”
”…cô biết tất cả những thứ này sao?”
“… … ….”
”Cô có sống ở quanh đây hay gần gần như vậy không?”
“Không… không hề.”
Thật đáng ngạc nhiên.
Không, không chỉ ngạc nhiên: nó như một điều ḱ diệu khi cô ấy biết rơ những con đường tới như vậy.
Bởi v́ dù có nh́n như thế nào đi chăng nữa, trông cô ấy không có vẻ đă đi nhiều…
“Vậy có phải…”
”Cô biết đường… từ đây đến đảo Awaji?”
“… tôi không hiểu tại sao cậu lại hỏi.”
” Ừm, thấy đó, có thể chúng ta sẽ tới được trên đường cao tốc thường mà không phải qua đường cao tốc trả phí.”
”Và có thể chúng ta sẽ có vừa đủ tiền gas để tới đó.”
”… … …”
”Cậu có…muốn tới đó không?”
“Ưm, ơ, không… đấy không phải điều tôi muốn nói...”
“…vậy th́ đừng hỏi tôi.”
Cô ấy ch́m vào im lặng với những lời đó.
Và ngước nh́n ra ngoài cửa kính cùng vẻ lănh đạm như thường lệ.
Nhưng cô ấy không nh́n những khung cảnh vụt qua.
Cảm giác như cô ấy đang hướng đôi mắt về thứ ǵ đó trong một khoảng xa xôi.
…câu nói của cô ấy… “vậy th́ đừng hỏi tôi.”…
Nó mang ư nghĩa quái quỉ ǵ mới được chứ?
Cô ấy sẽ trả lời thế nào nếu tôi bảo là ḿnh muốn tới đó…?
… chúng tôi vẫn đi tiếp…
… không mục tiêu, không đích đến…
Không phải chúng tôi có một kế hoạch cụ thể từ đầu.
Chúng tôi chỉ không muốn chết ở 7F hoặc ở ngôi nhà quá-sức-giả-tạo của ḿnh.
Nhưng tôi…và có lẽ chỉ ḿnh tôi…
…muốn có thứ ǵ chỉ đường cho chúng tôi, bất kể là đường nào đi nữa.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime25/06/08, 09:10 pm

22/1/2005
“Lạnh…”
“…hẳn vậy.”
Một băi biển tôi không biết tên.
Chúng tôi đă tới biển trước khi nhận ra.
Tôi dự định đi về phía tây, nhưng như thế nào đó có vẻ tôi đă đi về hướng nam.
*whoooooosh*
Bầu trời tối đen như mực và bờ biển lạnh lộng gió.
Chúng tôi đều ra khỏi xe và dơi mắt về mặt biển đen u ám.
Cô ấy đứng cách xa tôi như thường lệ và hướng đôi mắt vào khoảng không.
Nơi bầu trời và biển đen hoà quyện thành đường chân trời.
Và sau một lúc ngắm nh́n đại dương…
Cô ấy từ từ bước về phía biển.
“Này… cậu nghĩ chuyện ǵ sẽ xảy ra?”
“…giờ *tôi* không hiểu *cô* đang nói về cái ǵ.”
”… … … …”
“…cậu có nghĩ tôi có thể chết một cách nhẹ nhàng…
…nếu tôi bước xuống biển sâu…?”
Đó là những lời cô ấy nói…
…khi từ từ bước trên cát, quay lưng về phía tôi.
…lần thứ ba là cuối cùng. Không có lần thứ tư.
Lựa chọn giữa chết tại 7F hay ở nhà.
H́nh như không ai thoát khỏi sự lựa chọn này.
Đó là những lời chính cô ấy đă nói với tôi.
Và trong lần thứ hai, cô ấy đă nói ḿnh không muốn chết tại 7F hay ở nhà.
Sau khi cô ấy đă giải thích luật lệ.
Sau khi nhiệm vụ của cô ấy đă kết thúc.
… đó là lí do tôi cảm thấy đó là điều cô ấy muốn nói…
“Tôi không biết. Tôi chưa chết đuối bao giờ.”
”Vậy… nếu… tôi bước vào ḷng biển ngay bây giờ…”
”Cậu có… ngăn tôi không?”
Cô ấy nói và quay đầu lại nh́n tôi.
Với mặt trăng trên bầu trời tối đen như thể làm nền.
Và với ánh mắt ấy, vẫn luôn xa xăm đang nh́n thẳng vào tôi…
“Tôi không biết… Phải tới thời điểm đó…”
“Tôi cũng đoán vậy…”
Cô ấy quay lưng lại phía tôi và từ từ bước về biển một lần nữa.
“Này, nói cho tôi biết…”
“…sao vậy?”
“…cô có muốn tôi ngăn cản không?”
“… … …”
Nghe những lời của tôi, cô ấy dừng lại trước những đợt sóng.
Một cơn gió mạnh hất đám bụi nước vào chân cô ấy.
“Nếu cô muốn, tôi sẽ ngăn cô.”
“Không hẳn… hoàn toàn không.”
“Vậy th́ sẽ không sao nếu tôi không ngăn cô, phải không?”
“…. … … …”
Không có câu trả lời nào.
Nhưng đôi chân của cô ấy không bước thêm nữa.
… vậy đó là câu trả lời của cô ấy tại thời điểm này.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime26/06/08, 09:14 pm

Bầu trời cao, cao xa của mùa đông.
Xanh và trong tới mức buồn bă.
Những cơn gió bắc mạnh rung những sợi dây điện trên đầu.
Chiếc xe bạc, phản chiếu bầu trời xanh trên lớp vỏ sáng bóng của nó.
Với tôi lái xe và cô ấy ở ghế hành khách như thường lệ.
… tôi không biết đây là đâu…
Nhưng vấn đề thực sự là chúng tôi sắp hết xăng.
Chúng tôi vốn dĩ không có nhiều tiền, và sau những lần mua đồ ăn th́ c̣n lại c̣n ít hơn.
C̣n khoảng 7000 yên.
Tất nhiên, tôi không biết chiếc xe này cần bao nhiêu lít xăng, nhưng có lẽ chúng tôi vẫn đủ tiền để đổ đầy b́nh một lần.
Chúng tôi vẫn chưa thực sự có một đích đến hay ǵ đó, nhưng nếu không đổ xăng chúng tôi sẽ chẳng thể đi đâu nữa.
“Tôi sẽ đi đổ xăng…”
“…tôi hiểu.”
Nói vậy, tôi bẻ lái và tiến vào một trạm xăng trong tầm mắt.
“Xin chào! Quí khách trả tiền mặt hay thẻ tín dụng?”
“Tiền mặt, phiền anh…”
”Loại thường hay premium?”
… thường? Premium?
Tôi chẳng hiểu ǵ cả.
Ồ, đúng hơn, tôi chẳng biết ǵ về bất cứ cái ǵ thuộc về chiếc xe này cả.
Và hơn nhất, đă khá lâu kể từ khi tôi học lái.
“Anh chọn loại nào?”
” À, ưm…”
Tôi đứng đó, không biết phải nói ǵ và trước mặt là nhân viên trạm xăng đang chờ đợi.
Và rồi, đúng lúc khi tôi đă định chọn bừa v́ tôi chẳng quan tâm loại nào với nhau…
Cô ấy nói từ ghế hành khách.
“…loại thường, phiền anh.”
”Hả? Ồ, được rồi… vậy th́ loại thường.”
“Vậy… loại thường, đầy b́nh, trả tiền mặt?”
“Ưm, đúng vậy, thế là được.”
“Vâng, xin cảm ơn quí khách.”
Người bán hàng bắt đầu công việc bằng giọng phấn khởi.
Mùi xăng là lạ khó chịu thoảng qua cánh cửa sổ xe mở hé khoảng 10cm.
“Này, cô có chắc là chiếc xe này dùng loại thường không?”
”… … …”
Cô ấy không nói ǵ và chỉ vào bảng giá.
…ồ, hoá ra là vậy. Như thế sẽ rẻ hơn.
Tôi không hiểu lắm, nhưng cũng không ngờ rằng giá từng loại lại cách nhau tới vậy.
Và rồi, tôi nh́n đồng hồ đo xăng và con số hiển thị trên đó.
25, 26, 27, 28…
Con số nhảy với một tốc độ không thể tin nổi.
… có lẽ tôi đă phạm sai lầm…
Tôi bắt đầu thấy lo khi nh́n những con số đó chạy.
Tôi đă nói anh ta đổ đầy b́nh nhưng tôi không có nhiều tiền.
Cộng cả tiền xu, tôi chỉ có khoảng 7000 yên.
Và tất nhiên, tôi không biết cần bao nhiêu lít xăng.
… tôi sẽ làm ǵ nếu không đủ tiền?
Tôi làm vài phép tính nhẩm, và nhận thấy rằng quá 60 lít, tôi sẽ không có đủ…
38, 39, 40, 41…
Những con số cứ leo cao mà không dừng lại.
Và tôi ngày càng lo lắng hơn bởi thứ mà b́nh thường không để ư.
“… chết tiệt, nó định nuốt bao nhiêu lít chứ?”
Tôi vuột miệng nói trước khi kịp nhận ra.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime18/07/08, 10:51 am

“…đừng lo, sẽ xong nhanh thôi.”
”Hả?”
“Đây là loại xe 50-lít, hiểu chứ…”
Và đúng như cô ấy nói, con số dừng lại giữa 47 và 48.
Tiếng hoá đơn được in ra và người nhân viên lại đứng trước cửa sổ xe.
“Cảm ơn quí khách đă chờ--- tất cả là 5240 yên.”
” Ồ, ừm…đây.”
Tôi lấy khỏi túi một tờ 5000 yên và một tờ 1000 yên nhàu nát và đưa chúng cho anh ta.
“Được rồi, tiền thừa là 760 yên. Đây là hoá đơn của anh.”
“Cảm ơn v́ đă đổ xăng!”
Tôi lại xe thẳng lại đường trong khi vẫn c̣n nghe thấy tiếng nói vui vẻ của người nhân viên.
Chiếc xe bạc, giờ lại tiếp tục chuyển động.
Mặt tốt là, tôi không phải lo chuyện hết xăng nữa.
Và ở mặt không-tốt-lắm, chúng tôi chỉ c̣n khoảng 2000 yên nữa.
Điều đó khiến tôi lo lắng, nhưng c̣n có thứ đáng bận tâm hơn.
“Này, tôi muốn hỏi…”
“Liệu có phải cô cũng rất rành về xe ôtô không?
“…không hẳn.”
”Cô nói ‘không hẳn’ là sao? Cô biết chiếc xe này cần 50 lít xăng mà, phải không?”
“… … …”
Tất nhiên, cũng có thể thứ kiểu này là kiến thức hoàn toàn b́nh thường mà tôi không biết.
Nhưng cô ấy đă tỏ ra rất giỏi về đường phố cách đây không lâu.
Đă ngạc nhiên tới hai lần rồi, tôi lấy tờ đặc điểm kĩ thuật xe từ ngăn ra.
“Và dĩ nhiên, cô cũng biết thiết kế và cấu tạo của chiếc xe này, đúng không?”
“…đó có phải một câu hỏi không?”
”Cô có thể coi là một câu đố nếu muốn.”
”… … …”
”Xe Integra loại R…”
“Chính xác… và thông số chi tiết?”
“Mẫu năm 99, tốc độ 5, tối đa 200 HP…”
Tôi không hề hi vọng cô ấy sẽ thực sự trả lời.
Tôi tra dọc những thông số chiếc xe trong khi cô ấy nói điều đó với vẻ hững hờ.
“…độ dài 4380, chiều rộng 1695, dung tích động cơ 1797 cc…”
”…cậu muốn tôi nói tiếp không?”
”Không, thế đủ rồi, cô hoàn toàn đúng…”
Tôi bỏ tờ giấy về chỗ cũ.
Tôi không thể tin nổi vào tai ḿnh, nhưng cô ấy nói rơ từng đặc điểm.
Tôi không ngờ một người có thể nhớ những thứ ấy, và cũng không đoán ra tại sao cô ấy lại ghi nhớ chúng.
… nhưng ngay trước mắt tôi cô ấy đă nói chính xác từng thông số.
Giờ, nghĩ lại chuyện những con đường và các loài hoa, tôi bắt đầu có ấn tượng rằng cô ấy hiểu biết khá nhiều.
“Này… sao mà cô biết nhiều thứ tới vậy?”
“… … …”
”Chẳng có ǵ đâu… chỉ là tôi hơn tuổi cậu thôi.”
Và với câu trả lời vô nghĩa đó, cô ấy trở về vẻ trầm lắng thường lệ.
Dáng nh́n chăm chú nơi ngoài cửa sổ, tôi nghĩ ḿnh chẳng thể hỏi thêm được ǵ nữa.
“Hơn tuổi.”
Rơ ràng trông không phải như thế, nhưng cô ấy cũng đă nói trước đây rồi.
Tên cô ấy là Setsumi. Nhóm máu O. Những điều đó được khắc trên chiếc ṿng nhận dạng.
Chẳng có dấu hiệu ǵ cho thấy cô ấy hơn tuổi tôi.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime22/07/08, 06:47 pm

Vào khoảng mà mặt trời bắt đầu trốn sau những làn mây.
Chiếc xe bạc, chạy cùng với nó.
Không đích đến, không nơi nào để tới, chỉ chạy thẳng về phía trước.
Không cần phải lo lắng về xăng nữa, nhưng tiền cũng đă hết.
…chỉ c̣n khoảng 2000 yên.
Chỉ đủ cho thêm 3-4 ngày ở phần lớn những cửa hàng ăn nhanh…
“Được rồi, vậy giờ cô muốn làm ǵ đây?”
“… tôi không hiểu ư cậu là ǵ.”
” Ư tôi là chúng ta chẳng c̣n tiền nữa.”
“…vậy?”
”Coi nè, cô…”
Vẻ ngoài của cô ấy, vẫn luôn như thế.
Và chúng tôi đă nói chuyện này khi ăn cơm nắm (riceballs) từ một cửa hàng cách đó không lâu.
Cuối cùng, thật sự rằng nếu chúng tôi tiếp tục lái như thế này, xăng sẽ hết từng chút một.
Có lẽ tốt hơn là nên ở yên một chỗ và không làm ǵ cả.
Nhưng… tôi không thể ngồi yên mà không làm ǵ hết.
Và như vậy tôi cứ tiếp tục lái xe với những ư nghĩ ấy.
Nếu chúng tôi tiếp tục đi trên đường cao tốc thường, xăng sẽ đủ cho khoảng 3 ngày.
Tương tự, chỉ có đủ đồ ăn cho 3-4 ngày với 2000 yên c̣n lại.
Rơ ràng chúng tôi đang trở nên khó khăn để có thể làm bất cứ điều ǵ.
“Này…”
”Cô có muốn…. thử cố tới đảo Awaji đó không?”
“… …”
Không có câu trả lời.
Cô ấy vẫn nh́n ra ngoài cửa sổ như thường lệ.
“Tôi nghĩ… có tôi muốn.”
”… tại sao?”
“À, v́…”
Không phải chúng tôi chạy trốn khỏi 7F với một điểm đến nào đó.
Bởi lẽ…hướng đông hay hướng tây, bất kể nơi nào,… tất cả đều ổn.
Nhưng có thể đó là lí do tôi muốn một đích đến và một mục tiêu… bởi lẽ tất cả đều ổn.
Khi mà bóng đêm đă phủ xuống không gian.
Tôi dừng xe trong một băi đỗ của ṣng bạc pinball.
Dĩ nhiên tôi không định đặt vận may vào tṛ pinball hay máy slots.
Tôi biết ḿnh chẳng làm được ǵ nhiều với 2000 yên.
Nhưng nếu đủ khéo léo, có lẽ tôi đủ sức đánh xoáy 10000 hay 20000 yên.
Đó là những ǵ tôi nghĩ, dựa trên nhiều lần tới ṣng bạc pinball trước đây.
Nếu có chừng ấy tiền, chúng tôi sẽ ổn, và thậm chí có thể đủ để tới đảo Awaji.
Và v́ vậy, tôi nói cho cô ấy kế hoạch vừa nghĩ ra.
“Thế nào… muốn thử không?”
”… không.”
” Được rồi… tốt thôi.”
Tôi đă hi vọng, nhưng cô ấy lập tức từ chối ư tưởng ấy.
Dù sao ngay từ đầu tôi cũng không mong cô sẽ cùng thực hiện.
Và tôi nói ra kế hoạch không phải v́ muốn cô ấy hỗ trợ.
“Được, vậy th́ cô chờ ở đây nhé.”
Tôi xuống xe và sải chân bước vào ṣng bạc một ḿnh.
Đông hơn ḿnh nghĩ.
Rất nhiều máy pinball, rất nhiều người.
Và quan trọng hơn, những hộp tiền ở khắp nơi.
… tuyệt như bất ḱ ṣng bạc nào khác…
Nghĩ vậy, tôi tiến tới những chiếc máy slots.
… …
Tôi quan sát chúng từ lối đi chính một lát…
Và sau khi thăm ḍ, tôi tập trung vào một dăy máy.
Nhiều người trung niên làm công ăn lương, được rồi.
Bốn hộp dưới chân họ và hai hộp phía trên.
Và một khoảng trống giữa mỗi người.
Từ những ǵ tôi thấy, những người này chẳng phải người quen hay bạn bè ǵ.
… thế là được…
Có lẽ ở một nơi thế này, sẽ chẳng ai để ư nếu tôi xoáy một hộp tiền.
Và ở một ṣng bạc như vậy, mỗi hộp chắc đều có khoảng 20000 yên.
Chỉ cần từng ấy tiền…
Tôi cứ đứng chờ ở đó cho tới khi một người vào pḥng vệ sinh.
Sau một lúc… khoảng 30 phút đă trôi qua…
Cuối cùng một người đàn ông cũng đứng dậy.
Tôi bám theo ông ta một lúc để chắc rằng ông ta sẽ vào pḥng vệ sinh…
Rồi chạy lại chỗ cái máy ông ta đă ngồi.
Nh́n những người chơi và nhân viên phục vụ, tôi từ từ tiến vào chỗ trống.
Và…
Để không bị nghi ngờ, như thể đó là thứ hiển nhiên nhất trên thế giới…
… tôi nâng một hộp tiền dưới chân lên…
*CLINK*CLINK*CLINK*
Vào khoảnh khắc ấy, tiền xu vung văi lung tung với một âm thanh kinh khủng.
… tôi đă định… nhấc nó lên…
Không, tôi thực sự đă nâng nó lên bằng chính tay ḿnh.
Nhưng chúng không đủ sức giữ hộp tiền, và nó đă vỡ ra trên sàn.
Tất cả đều nh́n vào chỗ tôi xem đó là tiếng động quái quỉ ǵ.
Tôi có cảm giác ai đó đang hét lên.
Tôi có cảm giác ai đó đang chạy về phía ḿnh.
…nhưng chúng đều ở đằng sau.
Tôi đă chạy trốn và chỉ c̣n gần hai mét là tới cửa.
*SLAM*
“*pant*pant*”
Tôi vội vă khởi động xe và đạp bàn đạp.
Và khi tôi xoay bánh lái để chạy trốn thật nhanh…
Đúng lúc đó…
*WHAM* *crunch*crunch*…
“Á!”
“Tch”
Tôi đă tông phải rào chắn hay thứ ǵ đó khi quay đầu xe.
Mặc cái âm thanh khủng khiếp đó.
Tôi đă phóng vào con đường trước mặt mà không cần nghĩ lại.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime29/07/08, 03:27 pm

“*pant*pant* … *sigh* …”
Lồng ngực tôi đột nhiên thắt lại, khó thở và chiếc xe bạc, trốn khỏi ánh sáng để vùng chạy vào bóng tối.
Tôi có hơi lo lắng về cú va chạm ban năy, nhưng bây giờ tôi phải tránh xa nơi này đă, *bây giờ*.
Và rất nhanh…
Sau khoảng mười phút, ở một khoảng cách vừa phải với ṣng bạc pinball…
Tôi dừng lại bên vệ đường và ra ngoài để kiểm tra hư hỏng.
“…không sao chứ?”
” Ừ, có vẻ không nghiêm trọng lắm...”
Giọng cô ấy dường như hơi lo lắng.
Tôi trả lời trong lúc kiểm tra chỗ va chạm.
Chỉ có một vết lơm ở phần sau và một kẽ nứt nhỏ ở tấm chắn bùn.
… chắc sẽ không có vấn đề ǵ nếu cứ tiếp tục đi.
“*sigh*…”
Tôi thở dài, cảm giác thật nhẹ nhơm.
… chết tiệt.
Tôi nhớ lại những ǵ vừa ở ṣng bạc pinball.
Khi đó tôi đă trượt tay, nhưng nếu khéo léo hơn một chút, tôi đă có thể lôi nó ra.
Và lí do tôi không nâng nổi hộp tiền không phải v́ đă lâu chưa nâng vật nặng.
Nếu dùng tất cả sức ngay từ đầu tôi đă có thể làm được…
“…vậy là cậu đă tính sai.”
”Hả…?”
“Cậu bây giờ không thể làm những thứ mà trước kia có thể…”
Cô ấy nói như thể nh́n thấu qua tôi.
“Nhưng sức nặng đó…”
”…v́ vậy tốt nhất là đừng nghĩ theo cách đó nữa.”
“… ….”
Có lẽ cô ấy đúng.
Tôi không muốn thừa nhận rằng ḿnh đă thay đổi tới mức nào.
Công bằng mà nói, tôi không ngỡ ḿnh có thể trở nên yếu ớt như vậy.
“Vậy… tôi nên làm ǵ?”
”… … … …”
Không có câu trả lời.
Đôi mắt ấy trở nên tĩnh lặng, hướng về cửa sổ nh́n đăm đăm vào bầu trời đêm đen tối.
… có lẽ đây là cách cô ấy đang nói với tôi…
… từ bỏ…
-------------------------------------End of Chapter 3---------------------------------------------
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime30/07/08, 09:40 am

Chapter04: The Emrald Sea

“Thời gian của tôi đă dừng lại, trái tim của tôi đă dừng lại…”
”Nhiều ngày của những điều vô nghĩa chồng chất lên những điều vô nghĩa…”
Những ngày nh́n chăm chú vào bản đồ, khép đôi mắt lại, đi qua những con đường xa lạ…
Một ngày nọ.
Tờ báo tháng thường lệ.
Một bức ảnh ở b́a trước cuốn hút đôi mắt tôi.
Một nữ người mẫu trong bộ áo tắm quyến rũ.
Tư thế gợi cảm trên một băi biển.
Nụ cười được chụp ngay phía trước biển xanh màu ngọc bích mà tôi hằng ao ước.
… trông như cô ấy ngang tuổi tôi…
Cười với tôi đầy hạnh phúc, tươi tắn trong dáng vẻ nổi bật.
…không phải tôi ghen tị hay ǵ hết.
Ngay từ đầu tôi đă chẳng có bộ áo tắm nào hết và cũng chẳng có lí do ǵ cần tới chúng cả.
… bộ đồ pijama là đủ.
“Tôi đă trải qua nhiều mùa xuân, hạ, thu, đông, nhiều bầu trời cao lồng lộng… mà không muốn hay không cần tṛ chuyện với bất ḱ ai…”
Tôi nhớ ngày hôm ấy. Tháng sáu, năm đầu tiên của trung học. Ngày đầu tiên nhập viện…
Tôi nhớ đă đặt một bộ áo tắm.
Tôi nhớ ḿnh đă làm thế vài năm trước.
…ngày hôm ấy, tôi nhớ bộ áo tắm đó đă mất đi cơ hội được khoác lên người ai đó.
Tôi lấy bộ áo tắm đó ra, vẫn mới như ngày tôi mua nó, khỏi cái ngăn kéo nó đă kiên nhẫn chờ đợi suốt bao năm.
Tôi bỏ bộ pijama thường mặc ra và mặc vào bộ áo tắm màu xanh thẫm đó.
… tôi đă bị sốc.
Đă suốt nhiều năm…
…và vẫn vậy…
Nó vừa vặn như thể đă được làm cho tôi vào đúng ngày hôm nay.
Và bạn người mẫu đó đang cười với tôi một cách ấm áp, cười với tôi từ giữa băi biển xanh màu ngọc bích ấy.
Cười với tôi ấm áp và hạnh phúc trong dáng đứng đẹp đẽ ấy.
…điều đó thật… buồn bă.
Không phải là tôi ghen tị, không…
… tôi mong ước điều đó.
Một mong ước vô nghĩa, bướng bỉnh, bởi tôi biết chỉ hoàn toàn vô vọng.
“Nhưng…”
”… vết sẹo lớn nơi ngực đang nói với tôi rằng hăy từ bỏ.”
”Thứ đă gắn với tôi - vết sẹo ấy- đang thuyết phục tôi trở lại với thế giới sau đôi mắt nhắm nghiền...”
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime04/08/08, 03:47 pm

22/1/2005
Khi mặt trời đă gần khuất và nhuộm chân trời phía tây màu cam thẫm.
Chúng tôi vẫn ở trên đường như thường lệ.
…giờ nên làm ǵ đây…
Tiền cũng sắp hết.
“Này…”
Cô ấy bỗng gọi khi tôi đang suy nghĩ những vấn đề ấy.
“Cậu có được cho phép ngâm ḿnh trong bồn tắm không?”
“Có chứ. Họ nói là cứ việc, miễn là đừng lâu quá thôi.”
”Vậy sao… tôi cũng gần như thế.”
Ư của cô ấy khi nói ‘cho phép’ và tôi khi nói ‘họ’ là những bác sĩ không ngăn cản việc đó.
Đă có nhiều người bị cấm bởi những vấn đề liên quan tới thận và hệ tiêu hoá.
Giờ nghĩ tới, có lẽ căn bệnh của cô ấy là ở hệ tuần hoàn máu, giống như tôi.
“Thế, cô có muốn tắm không?”
“… …”
”…có tệ không?”
“Không, tôi cũng muốn vậy mà.”
Dù vậy, chúng tôi cũng không có đủ tiền để ở khách sạn hay nhà nghỉ.
“Nhà tắm công cộng được không?”
“…nhà tắm công cộng?”
“Phải. Ít nhất chúng ta đủ tiền để vào đó…”
“… …”
“…không, không cần đâu.”
” Ư cô là sao, ‘không cần đâu’?
Đă 3 ngày từ khi chúng tôi trốn khỏi 7F.
Chúng tôi được phép tắm hai lần một tuần tại đó, cà được lau người hai lần một ngày.
Dù sao đi nữa, chúng tôi cũng không bị đổ nhiều mồ hôi lắm với tiết trời này, và cũng không bị bẩn nhờ ở trong xe…
“Hay là cô thấy xấu hổ… v́ phải vào nhà tắm công cộng?”
“… …”
”Không hẳn… hoàn toàn không.”
Khi mà mặt trời đă biến mất hẳn và mặt trăng toả ánh sáng bạc trên bầu trời.
Đâu đó phía xa, tôi thấy một chỗ giống như trường học.
… vậy là được.
Tôi dừng xe trước cổng.
Và lục lọi đống quần áo ở ghế sau.
Nếu tôi nhớ chính xác, có 2-3 cái khăn tắm lẫn trong ấy.
Rồi, sau một hồi t́m kiếm, tôi cũng thấy một chiếc khăn.
Có ḍng chữ “Công trường Shiraishi” trên đó. Có lẽ là một món quà người ta biếu cho nhau như kẹo vậy.
“Được rồi, cô chờ chút nhé.”
“…?”
Cầm theo hai chiếc khăn tắm, tôi tiến thẳng về ngôi trường.
Tôi trèo qua cánh cổng đóng và nh́n quanh một cách nóng ruột để t́m thứ ḿnh đang muốn.
“A, đây rồi.”
Tôi t́m thấy một ṿi nước.
Có lẽ để tưới cây.
*squeak*squeak*hissss*
Tôi vặn khoá, và ḍng nước lạnh trào ra.
Đủ lạnh để tôi thấy ḿnh đông cứng.
Tôi nhúng ướt hai chiếc khăn rồi vắt khô chúng.
*thud*
“Xin lỗi đă để cô đợi. Đây.”
Tôi đưa một chiếc khăn cho cô ấy.
Và rồi bỏ chiếc áo len ra để bắt đầu lau người.
Cái lạnh của chiếc khăn mang lại cảm giác khá dễ chịu khi ngồi trong xe ấm áp.
“Này, cô cũng lau người đi.”
“… …”
“Dễ chịu và mát lắm.”
” Ừm…”
Ban đầu cô ấy hơi miễn cưỡng, nhưng rồi cũng từ từ cởi từng chiếc cúc áo.
Chiếc áo sơ mi và quần jean đều quá khổ.
Không như tôi, cô ấy chỉ đơn giản lau người bằng cách luồn tay vào sau áo.
“Này…”
”Sao vậy?”
“…đừng có nh́n.”
“A, xin lỗi… phải rồi.”
Cô ấy khẽ nói với chiếc khăn tắm trên tay, bộ đồ nửa mặc, nửa cởi.
Đó là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy như thế- hơi ngại ngần, hơi ngượng ngiụ.
Trong chiếc xe, lưng của chúng tôi quay vào nhau.
“Sao, dễ chịu phải không?”
”… ừ.”
Trong chiếc xe, bao bọc bởi bóng tối.
H́nh ảnh tôi đang lau người, phản chiếu trên khung kính.
Và cũng phản chiếu lưng của cô ấy, y như tôi vậy.
Cô ấy cũng đă bỏ chiếc áo sơ mi xuống.
Tôi không định nh́n, nhưng tôi đă thấy…
…những vết sẹo lớn nơi ngực cô ấy.
Có lẽ v́ những lần phẫu thuật.
Không biết v́ lí do ǵ, nhưng chúng lớn hơn những vết sẹo của tôi.
“Này…”
”Hả? A, ừ… có chuyện ǵ vậy?”
“Nó có… lạ lắm không?”
Lưng cô ấy quay về phía tôi.
Nói với tôi. Phản chiếu trên mặt kính.
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime07/08/08, 08:00 pm

25/1/2005

Chiếc xe bạc chạy dưới bầu trời phủ đầy những áng mây.
Đi mà không có mục đích, như thường lệ.
Vậy mà ba ngày đă trôi qua.
Và chẳng có ǵ thay đổi trong khoảng thời gian đó.
Trên đường, chúng tôi t́m thấy một nhà tắm hơi công cộng.
Và v́ dường như không có người ở đó, cuối cùng chúng tôi cũng được tắm.
Ngoài ra, tiền và xăng đă gần cạn.
“Cô đă mệt chưa?”
“Không hẳn…”
Chúng tôi trao đổi trong lúc ăn vài nắm cơm tại cửa hàng ăn nhanh.
Những thứ ấy có thể ngon hơn bất cứ đồ ǵ trên 7F, nhưng cũng đă bắt đầu trở nên chán ngấy.
Dù sao cũng chẳng c̣n tiền để ăn ǵ khác nữa.
“…ồn quá.”
“Hả? Sao bỗng nhiên cô nói vậy?”
“Tiếng động cơ lớn hơn lúc trước…”
“Ồ, đúng rồi, chính xác…”
Có lẽ là do tôi đă làm găy bộ phận giảm âm khi trốn khỏi ṣng bạc pinball.
Cũng không chú tâm lắm, nhưng rơ ràng, tiếng ồn đang lớn hơn.
…eh, dù sao cũng chẳng có vấn đề nghiêm trọng ǵ.
Nhưng cái chính yếu lại là xăng.
Tôi đă lái được năm phút từ khi vạch xăng chỉ số không.
Và chỉ c̣n 900 yên.
Không như lúc trước, lần này chắc chắn sẽ không đủ.
… và nếu xe dừng lại v́ hết xăng, chúng tôi sẽ chẳng thể làm ǵ nữa…
Đă quyết định, tôi cố t́m một trạm xăng…
Loại tự phục vụ.

Khi đă thấy, tôi dừng xe tại cột xăng gần nhất.
“Tôi sẽ đi đổ thêm xăng…”
” Ừ…”
”Nhưng đừng ra khỏi xe.”
”… … …”
Không có câu trả lời. Nhưng có lẽ cô ấy đă hiểu ư tôi.
Tôi mở nắp đậy, và kéo một ṿi bơm.
Chỉ có một chiếc xe khác trong trạm, và một toà nhà nhỏ với một nhân viên bên trong.
…có lẽ ở đó để tính tiền và trả lại phần thừa.
Theo mảnh giấy trên tường, chúng tôi cần lấy hoá đơn từ anh ta khi đă xong.
…nếu muốn chúng tôi có thể thoát được ngay bây giờ.
…đó là những ǵ tôi nghĩ khi nh́n quanh trạm xăng yên lặng.
23. 24. 25. 26…
Những con số nhảy lên trên bảng điện tử.
Rất chậm, có vẻ thế, ngược với lần trước.
Tôi cứ thầm mong nó nhanh lên một chút.
Và sau khi con số sang tới 40, ngay trước lúc xăng đă đầy…
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime08/08/08, 04:24 pm

“Xin chào quí khách!”
V́ lí do nào đó, cậu nhân viên, người vốn vẫn ở yên trong toà nhà năy giờ, lại tiến thẳng về phía chúng tôi.
“Quí khách, áp lực lốp và ống xả vẫn ổn cả chứ?”
“Hả? Ồ… phải, chúng đều ổn…”
”Vậy à. Ồ, nó bị nguội rồi, xin hăy cẩn thận.”
Cậu ta bắt đầu lau cửa kính xe như thể đang cố phục vụ chu đáo vậy.
Khi cậu ta làm thế, cây xăng báo b́nh đă đầy, và in hoá đơn ra với một tiếng động nhỏ.
“Ồ, xin quí khách qua đây để thanh toán.”
Cậu ta dừng lau cửa sổ trong một giây và chỉ vào toà nhà.
Tôi cầm tờ hoá đơn trong tay và đứng lặng đó, tự hỏi ḿnh nên làm ǵ.
“Có chuyện ǵ sao, thưa quí khách?”
“Ồ, không, không có ǵ hết…”
Tôi trở vào xe.
Và rồi khởi động nó.
…ḿnh nên làm ǵ đây…?
Cậu nhân viên đang lau cửa kính sau.
… vậy nếu tôi nhân ga bây giờ…
Th́ cậu ta sẽ đọc được ngay biển số xe.
Và chúng tôi sẽ bị bắt.
…nhưng chúng tôi cần phải chạy trốn…
Quyết định vậy, tôi hạ cần số.
Và rồi, ngay khi tôi định chuyển sang số một…
“Đây…”
”Hả?”
“…cầm lấy và dùng nó đi.”
Cô ấy đột ngột rút ra một phong b́.
Và lấy tờ 10000 yên đưa cho tôi.
“C-cô mang tiền sao?”
Tôi chưa bao giờ nghĩ là cô ấy có.
Bởi thế chúng tôi đă chịu bao nhiêu gian khổ.
“Sao cô không nói?”
“… …”
”Cậu có… hỏi không?”
“Hả? Ồ, ừ, không, được rồi…”
”Bởi lẽ cậu không hỏi…”
Và với câu nói ấy, cô ấy lặng lẽ quay về phía cửa sổ.

Chiếc xe bạc, lại tiếp tục lăn bánh.
Đầy xăng.
Và c̣n có tờ 5000 yên tiền trả lại.
Nhưng những ǵ vừa xảy ra vẫn đè nặng trong tâm trí tôi.
“Này, cô biết không…”
“Đây, đây là tất cả…”
”Hả?!”
Trước khi tôi kịp nói ǵ thêm, cô ấy đă đưa chiếc phong b́ cho tôi.
“Tôi có thể dùng nó không?”
”Không… có vấn đề ǵ.”
Tôi nh́n vào chiếc phong b́, và có bốn tờ 10000 yên trong ấy.
Thế là đủ.
Nhưng bây giờ, có một thứ hoàn toàn khác trong đầu tôi.
…sao cô ấy lại mang nhiều tiền đến vậy?
Vài ngàn yên mà *tôi* mang theo chỉ là thứ ngẫu nhiên trên tay tôi lúc đó.
Nhưng với cô ấy, như là đă có sự chuẩn bị vậy.
“Này, cô biết không…”
”Cô nói cô không muốn chết ở 7F, phải không?”
“… và cũng không phải ở nhà.”
”Phải, tôi cũng vậy.”
”Vậy chính xác th́ cô muốn tới đâu?”
“… … …”
”Không phải cô chuẩn bị tất cả số tiền này chỉ v́ mục đích đó sao?”
Và tôi nhớ lại những ǵ cô ấy đă nói trước đây.
Rằng cô ấy sẽ tới một chốn nào đó khi c̣n có thể.
Và cô ấy hỏi: Cậu có muốn ngăn tôi hay đi cùng tôi không?
“Vậy thật ra, *có* một nơi mà cô muốn tới?”
“Không hẳn…”
“Đấy đâu phải là câu trả lời.”
”… … …”
”… không có nơi nào hết…”
Đó là tất cả những ǵ cô ấy th́ thầm…
… mệt mỏi, buồn bă…
Nếu như thế…
Chẳng lẽ cô ấy đă tự ḿnh chuẩn bị một chuyến đi mà không hề có đích đến?
Điều ấy khiến tôi tự hỏi ai có thể làm một thứ cô đơn tới thế…
Nhưng khi nh́n vào dáng vẻ đơn độc đó, tôi đă có câu trả lời: chính là cô ấy.
“…c̣n cậu th́ sao?”
”Tôi…? Không hẳn, ưm…”
”… đừng bắt chước tôi.”
“Tôi đâu có bắt chước cô.”
“… … …”
…chúng tôi tiếp tục lái xe ḷng ṿng mà không có mục đích.
Một người đă trốn khỏi 7F mà không suy nghĩ.
Người kia đă chuẩn bị một cách vô nghĩa bởi chẳng hề có đích đến.
Nhưng…
“…lúc này, nơi đâu cũng ổn đối với tôi…
… nhưng tôi muốn tới một nơi nào đó…”
”Cái g…?”
Ít nhất là với tôi, tôi muốn có một con đường để đi theo.
Đâu cũng được. Miễn là có một con đường.
“Này, thế c̣n đảo Awaji mà cô đă nhắc tới th́ sao?”
“… …”
”Chúng ta có thể tới đó với số tiền này.”
Thật sự, bất cứ đâu cũng được.
Chỉ cần không phải 7F hay ở nhà. Chỉ cần chúng tôi tới được đó.
Nhưng chúng tôi không thể cứ đi vu vơ loang quanh thế này được…
Tôi muốn nhắm tới một cái đích, bất kể đó là cái đích nào đi nữa.
“… thế c̣n cô? Có muốn thử đến đó không?”
“… … …”
”… không hẳn…”
Với câu nói đó, cô ấy quay về hướng cửa sổ với vẻ lănh đạm thường ngày.
…đôi mắt đó, luôn như vậy, hướng vào khoảng không.
Liệu cô ấy thấy được điều ǵ...?
Liệu cô ấy đă hi vọng điều ǵ khi đi với tôi…?
-------------------------------------End of chapter 4-------------------------------------
Back to top Go down
AloneWolf

AloneWolf


Posts : 72
Join date : 2008-03-31

[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime09/08/08, 05:03 pm

Chapter05: #1 Route


‘Tôi rất thích nh́n những tấm bản đồ…’
Đường số #1, trải dài tới vô tận. Những nơi chốn xa lạ.
Và tôi thích ôtô v́ chúng có thể đưa tôi tới bất cứ đâu.
Nhưng dù tôi có đạt được bao điều vô nghĩa đi nữa…
Th́ tất cả cũng chỉ là tưởng tượng.
Dần vỡ vụn và tan biến trong thực tại cũng như trái tim tôi.
Tôi có một bộ đồ bơi. Tôi có những tấm bản đồ.
Nhưng tôi không có tương lai.
Có một thế giới bên ngoài khung cửa sổ.
Nhưng chẳng có thứ ǵ tôi có thể chạm vào.
Nếu nhắm mắt lại tôi có thể tới một thế giới trống rỗng nhưng không phải như thế giới thực sẽ biến mất.
Tôi biết tất cả.
Vết sẹo đồng hành suốt cuộc đời tôi đang bảo hăy quen với thế giới sau đôi mắt nhắm nghiền.
Và như thế… Tôi vẫn thầm nghĩ “nếu như” và ước mơ những giấc mộng hoang tưởng nhất, nhưng cuối cùng…
Những khảt khao không bao giờ được thực hiện nối tiếp nhau.
Bộ đồ bơi, biển xanh màu ngọc bích…
…vết sẹo lớn nói với tôi rằng hăy từ bỏ.
“Nhưng…”
Cả cuộc đời tôi là ở trong bệnh viện, ở giữa thế giới với đôi mắt nhắm nghiền…
Thật buồn khi phải chọn giữa 7F và nhà.
Chẳng c̣n lựa chọn nào khác…
Tuy nhiên, điều đó c̣n đáng buồn hơn khi dù sao tôi cũng chẳng thể nghĩ nổi một nơi nào khác.
…nhưng tôi đă sống 22 năm như thế…
“Vậy hăy để cho tôi làm như ḿnh muốn… chỉ lần này thôi…”
Khi tôi th́ thầm những từ đó, tôi cảm thấy thời gian -- thứ lẽ ra đă dừng lại - bắt đầu chuyền động lần nữa.
Ngày ấy, trái tim tôi -- thứ lẽ ra đă dừng lại - giờ đang day dứt…
Back to top Go down
Sponsored content





[Translation]Narcissu Empty
PostSubject: Re: [Translation]Narcissu   [Translation]Narcissu Icon_minitime

Back to top Go down
 
[Translation]Narcissu
Back to top 
Page 1 of 2Go to page : 1, 2  Next
 Similar topics
-
» Higurashi no naku koro ni (Manga) Translation Project

Permissions in this forum:You cannot reply to topics in this forum
When they cry :: When they cry :: Others-
Jump to: