When they cry
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

When they cry

TheForsaken's Forum
 
HomeLatest imagesSearchRegisterLog in

 

 My fic: "Two Worlds"

Go down 
AuthorMessage
TheForsaken
Admin
TheForsaken


Posts : 1667
Join date : 2008-03-31

My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime30/01/09, 10:14 am

Post cái fic vào đây My fic: "Two Worlds" 383241
Back to top Go down
TheForsaken
Admin
TheForsaken


Posts : 1667
Join date : 2008-03-31

My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: Re: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime30/01/09, 10:18 am

- Chapter 1: click here (29/1/2009)
- Chapter 2: click here (2/2/2009)
- Chapter 3: click here (10/3/2009)


Last edited by TheForsaken on 10/03/09, 03:37 pm; edited 6 times in total
Back to top Go down
TheForsaken
Admin
TheForsaken


Posts : 1667
Join date : 2008-03-31

My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: Re: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime30/01/09, 10:20 am

Chapter 1:

Ngôi làng đang bốc cháy.

Ngọn lửa cháy rừng rực, xua tan đi bóng tối tỏa sáng cả một vùng. Dưới ánh sáng đó có thể nh́n thấy trên nền đất la liệt những h́nh người nằm im không động đậy và màu đỏ của máu loang lổ xung quanh.

Đó là một ngôi làng nhỏ nằm cách Wefoayae, thủ đô của vương quốc Mavaeng, khoảng hai mươi dặm về phía bắc. Một ngôi làng có chưa đến ba chục căn nhà, một ngôi làng b́nh thường như bao ngôi làng khác của xứ Mavaeng này, đáng ra phải đang được hưởng một giấc ngủ b́nh yên lúc đêm khuya thanh vắng. Thế nhưng lúc này đây, màn đêm đang bị khuấy động bởi tiếng vó ngựa, tiếng kêu khóc của đám đàn bà trẻ con, tiếng rên rỉ của những người bị thương, và tiếng roi vụt lên đầu những kẻ c̣n sống sót.

Dù những cảnh tượng khủng khiếp đó đang diễn ra ngay trước mắt hắn, nhưng hắn vẫn ngồi im không động đậy. Hắn biết chỉ một ḿnh hắn th́ không có cách nào cứu được bọn họ, công việc của hắn ở đây, lúc này, chỉ là quan sát t́nh h́nh chứ không phải là can thiệp.

Hắn cũng vừa mới tới, chạy thoăn thoắt mà không phát ra một tiếng động nào qua những chỗ không được chiếu sáng, rồi nhanh chóng t́m ra một chỗ vừa kín đáo vừa có thể quan sát toàn cảnh. Và từ góc khuất đó hắn lặng lẽ ước lượng sức mạnh của những kẻ vừa tấn công ngôi làng.

Chúng có khoảng hai mươi tên, tất cả đều cưỡi ngựa. Trong đó, có hai tên cầm cung, ba tên cầm nỏ, đám c̣n lại được trang bị kiếm hoặc giáo dài. Gă cao to đầu trọc luôn miệng quát tháo đằng kia có lẽ là tên chỉ huy.

"Quá đủ để tấn công một ngôi làng như thế này ..." - Hắn thầm nghĩ. Mặc dù là kẻ đến sau, nhưng hắn có thể h́nh dung được mọi chuyện đă diễn ra như thế nào. Những kẻ tấn công đột ngột xuất hiện trong màn đêm, băng qua lớp hàng rào ọp ẹp bao quanh làng, rồi phóng hỏa những ngôi nhà trong làng. Rồi sau đó, đám dân làng hốt hoảng chạy ra khỏi những ngôi nhà đang bốc cháy của ḿnh, và trở thành mồi ngon cho những kẻ săn mồi đang chờ sẵn. Chúng thẳng tay chém giết những người kháng cự hay định bỏ chạy ra khỏi làng, và quây những người c̣n lại vào khoảng trống giữa làng.

"Xem ra chúng không phải là bọn cướp ..."

Đúng như vậy, một ngôi làng nhỏ nghèo nàn như thế này chẳng có ǵ đáng để cướp cả. Thứ đáng giá nhất của ngôi làng này chính là những người sống bên trong nó.

"Bọn săn người ..."

Những kẻ chuyên đi bắt cóc rồi đem bán các nạn nhân của chúng cho những tay buôn nô lệ. Chỉ có điều, trước đây chúng chỉ dám tấn công những nhóm ít người khi họ đang đi ngang qua những nơi hoang vu. Bây giờ chúng dám ngang nhiên tấn công thẳng vào một ngôi làng cách thủ đô có hai mươi dặm như thế này, chỉ riêng điều đó thôi cũng đủ để cho thấy t́nh h́nh Mavaeng đă loạn tới mức nào.

Hắn từ từ đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi làng. Sau khi nắm được các thông tin cần thiết, đă tới lúc quay trở về, ...

"Khỉ thật ..." - Hắn bất giác cất tiếng rủa.

Hắn vừa quay đầu hướng về lớp hàng rào phía bắc của ngôi làng, chỗ hắn vừa năy chui qua để vào đây, th́ lập tức phát giác hai bóng người cũng vừa băng qua lớp hàng rào, từ từ rảo bước về phía khoảng đất trống giữa làng. Khoảng cách giữa hắn và họ không phải là quá gần, lại thêm sự cản trở của màn đêm, thật khó để hắn có thể nh́n rơ mặt. Chỉ có điều, không cần phải nh́n hắn cũng biết được đó là ai. Bởi đó không phải ai khác mà chính là những người bạn đồng hành với hắn.

Bọn hắn đang đi trên đường đi tới Wefoayae th́ nh́n thấy ngôi làng đang bốc cháy, v́ vậy mới quyết định tới xem thử xem chuyện ǵ đang diễn ra. Trong bốn người, hắn là kẻ nhanh nhẹn nhất, lại có biệt tài di chuyển không phát ra tiếng động và rất giỏi ẩn ḿnh, cho nên trước giờ vẫn luôn đảm nhiệm nhiệm vụ đi trước trinh sát rồi quay lại thông báo t́nh h́nh cho cả nhóm, và lần này đương nhiên cũng không phải là ngoại lệ.

"Cô ta định làm cái quái ǵ thế !?"

Phải nói rằng hắn đang rất điên tiết. Từ trước tới nay, trong mọi t́nh huống, cả nhóm luôn đợi hắn quay về rồi mới đưa ra quyết định. Vậy mà lần này ... Rút cuộc việc thám thính phỏng có ích ǵ khi mà họ lại tới đây trước khi hắn quay trở lại ?

Giờ đây những kẻ săn người cũng đă nhận ra sự hiện diện của hai kẻ mới tới. Gă thủ lĩnh cùng ba tên mang nỏ và hai tên khác tiến lên phía trước chặn đường, bọn c̣n lại vẫn đứng yên bao vây xung quanh đám dân làng, nhưng mắt th́ đều hướng về phía hai người kia.

"Lúc này chửi rủa cũng chẳng có ích ǵ ..." - Hắn thở hắt ra một hơi dài rồi lại ngồi xuống tiếp tục quan sát t́nh h́nh.

Lúc này hai người kia cũng đă tới đủ gần để mọi người có thể nh́n thấy rơ được bọn họ. Người đi phía trước là một cô gái trẻ mặc một chiếc áo choàng dài có gắn mũ trùm kín tóc, cô hơi cúi đầu xuống khiến cho người khác khó mà thấy được rơ hoàn toàn khuôn mặt của cô, nhưng ai cũng có thể nhận ra rằng đây là một thiếu nữ xinh đẹp. C̣n đi phía sau là một người đàn ông cao gầy đầu tóc bù xù râu ria lởm chởm, khoác trên ḿnh một chiếc áo choàng bẩn thỉu dính đầy bùn đất. Tất nhiên chiếc áo của cô gái cũng bám đầy bụi bặm do đi đường, nhưng khi đặt cạnh gă đàn ông này th́ trông nó chẳng khác ǵ áo mới.

Tên chỉ huy bọn săn người dường như chẳng thèm đếm xỉa ǵ đến người đàn ông đi phía sau, cặp mắt của hắn cứ dán vào người cô gái - đó là cặp mắt của một con thú săn mồi khi phát hiện ra một miếng mồi ngon.

Gă thúc ngựa bước lên vài bước, cười nhăn nhở. "Hê hê ... chào cô em, đêm hôm cô em tới một nơi như thế này để làm ǵ vậy ?"

Cô gái từ từ ngẩng đầu lên. Nếu là lúc b́nh thường th́ chắc hẳn ai cũng phải ồ lên ngỡ ngàng trước khuôn mặt như thiên thần đó. Nhưng lúc này đây, thứ duy nhất mà những kẻ đứng đối diện với cô nh́n thấy là một đôi mắt của quỷ dữ đang bốc ngùn ngụt ngọn lửa của Địa ngục như đang muốn thiêu đốt kẻ thù. Và rồi, một giọng nói lạnh lẽo như phát ra từ dưới mồ cất lên.

"Ta tới ... để giết tất cả các ngươi."

Vừa nói dứt lời, cô gái đưa hai cánh tay năy giờ vẫn giấu kín sau lớp áo choàng lên, để lộ hai cây nỏ đang chĩa thẳng về phía trước ...

Phập! Phập!

Hai mũi tên lập tức phóng đi, găm vào chính giữa trán của gă thủ lĩnh và một tên cầm nỏ đứng bên cạnh. Cả hai ngă lăn xuống đất, chết ngay lập tức.

Không để cho kẻ địch kịp trở tay, người đàn ông râu ria lởm chởm đứng phía sau lưng cô gái vung tay ném ra hai chiếc ŕu về phía hai tên cầm nỏ c̣n lại. Chúng rú lên một tiếng rồi ngă nhào khỏi ḿnh ngựa.

Đến lúc này, đám kỵ sĩ c̣n lại mới kịp hiểu chuyện ǵ vừa diễn ra, chúng liền thúc ngựa lao đến tấn công hai kẻ lạ mặt vừa giết chết thủ lĩnh của chúng. Nhưng dường như hai người đă đoán trước được điều đó, cho nên ngay sau khi hạ gục bốn tên, lập tức chạy về phía đống đổ nát bên trái.

Phập!

Lại một mũi tên khác, lần này từ xa bay tới, bắn trúng ngực một tên cầm cung. Toán săn người giật ḿnh hoảng hốt, quay đầu nh́n về phía mũi tên xuất phát, nhưng không thấy bóng dáng một ai. Người đàn ông râu ria liền chớp lấy cơ hội, chụp lấy ngọn giáo của gă kỵ sĩ đứng gần, kéo mạnh một cái khiến hắn ngă nhào xuống đất.

"Hừm, có lẽ tới lượt ḿnh rồi ..."

Năy giờ hắn vẫn ngồi im trong bóng tối quan sát mọi việc. Kể cả khi các bạn hắn bắt đầu đánh nhau với kẻ địch, hắn vẫn không hề nhúc nhích. Hắn có lao ra th́ cũng không giúp được ǵ nhiều cho họ, tốt hơn hết là cứ ngồi yên chờ cơ hội.

Và giờ th́ cơ hội đó đă tới, mũi tên vừa rồi do thành viên thứ tư trong nhóm bắn ra chính là tín hiệu bảo hắn tấn công. Không phát ra một tiếng động, hắn nhẹ nhàng rời khỏi chỗ nấp chạy ṿng ra phía sau lưng đám kỵ mă, hoàn toàn không để chúng phát hiện ra. Khi tới vị trí thích hợp, hắn rút cây nỏ đă nạp sẵn tên giấu trong người ra, bắn trúng lưng tên cầm cung c̣n lại. Chân không dừng bước, hắn phi tới một góc khuất khác, ngồi im không nhúc nhích. Và sau đó, quá tŕnh cứ tiếp tục như vậy, ở trong bóng tối hắn ngồi nạp tên, chờ đến khi có cơ hội th́ chạy ra bắn rồi lại núp vào trong bóng tối.

Cô gái kia giờ cũng đă cướp được một ngọn giáo, cô ta và người đàn ông râu ria đứng đấu lưng vào nhau múa tít ngọn giáo trên tay không cho kẻ địch lại gần, v́ vậy đám kị sĩ mặc dù đă bao vây nhưng nhất thời không làm ǵ được họ. C̣n hắn và người thứ tư th́ cứ chạy ṿng quanh bắn vào sau lưng chúng, khiến chúng cảm thấy ḿnh bị tấn công từ mọi phía và không thể biết được đối phương có bao nhiêu người. Hắn biết đám người này sẽ không trụ được thêm được bao lâu nữa, chúng không làm ǵ được hai người đứng ở giữa, cũng không dám chia ra đi truy kích những kẻ bắn tên, và càng không thể đứng yên làm bia cho đối phương tập bắn. Và quả đúng như vậy, chỉ một lát sau, khi toán săn người mất thêm ba người, th́ những kẻ c̣n lại không c̣n một chút ư chí chiến đấu nào nữa, chúng quay ngựa tháo chạy ra khỏi ngôi làng.
Back to top Go down
TheForsaken
Admin
TheForsaken


Posts : 1667
Join date : 2008-03-31

My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: Re: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime30/01/09, 10:20 am

"Anh vẫn bực ḿnh về chuyện lúc năy sao, Lance ?"

Cuối cùng th́ cô gái cũng cất tiếng hỏi, phá tan sự im lặng trong suốt một giờ đồng hồ vừa qua kể từ khi bọn hắn rời khỏi ngôi làng.

Sau khi đánh đuổi bọn săn người, bốn người bọn hắn cũng lập tức chia tay dân làng và tiếp tục đi về phía nam. Tuy đă cứu được họ thoát khỏi cảnh nô lệ, nhưng chính bản thân hắn cũng không biết được rằng liệu hành động vừa rồi có thực sự thay đổi được điều ǵ hay không. Những kẻ kia có thể quay trở lại bất cứ lúc nào, và cho dù không có bọn chúng, trong cái thời đại đen tối mà Mavaeng đang phải đương đầu hiện nay th́ ai mà biết được chuyện tồi tệ ǵ đang chờ đợi ḿnh vào ngày mai. Những ǵ cần làm bọn hắn đă làm cả rồi, lúc chia tay hắn cũng chỉ biết khuyên dân làng nhanh chóng chuyển tới một ngôi làng khác mà thôi.

Và trong một giờ đồng hồ sau đó, Lance không nói một câu nào cả. Mặc dù vậy chỉ nh́n mặt hắn thôi ba người kia cũng có thể đoán được hắn đang cực ḱ bực bội. Hắn chẳng phải là kẻ nhỏ nhen ǵ, và vấn đề cũng không nằm ở chỗ mọi người không đợi hắn, mà là việc họ đi tới một nơi mà không biết trước cái ǵ đang đợi ḿnh ở đó. Ngay từ khi mới thành lập nhóm, cả bốn người đă đều đồng ư là trong mọi t́nh huống, phải luôn đợi hắn quay trở lại thông báo t́nh h́nh rồi mới đưa ra quyết định. Tấn công khi chưa biết được sức mạnh của kẻ thù đúng là một hành động tự sát.

"Đương nhiên rồi, tại sao cô không thể đợi thêm được một lúc nữa chứ ? Lần này chúng ta may mắn chiến thắng, nhưng nếu chẳng may kẻ địch đông hơn th́ có phải là rắc rối to rồi không ?"

Tuy là ba người đi mà không đợi hắn, nhưng hắn chỉ càu nhàu với một ḿnh cô gái. Bởi hắn biết người quyết định là cô ta, c̣n hai ngươi kia chỉ là đi theo mà thôi. Cô gái đó, có tên là Cath, được cả nhóm chọn làm người đứng đầu, bởi cô luôn là người luôn điềm tĩnh trong mọi t́nh huống, luôn thận trọng trong mọi quyết định. Vậy mà không hiểu sao lần này cô ấy lại nóng vội như vậy ?

"Dạo này tôi thấy cô lạ lắm ..."

Nghe hắn nói vậy, Cath chỉ im lặng. C̣n hai người kia gật gật đầu tỏ vẻ đồng t́nh.

"Tôi c̣n chưa nói đến hai người đấy. Bel, sao anh không cản cô ta lại ?"

Bel là tên của người đàn ông cao lêu nghêu râu ria đầy mặt. Chính v́ khuôn mặt đó nên mới khiến người mới gặp cứ tưởng anh ta cũng đứng tuổi rồi chứ thực ra Bel cũng chỉ lớn hơn hắn có vài tuổi. Anh ta là người có sức mạnh lớn nhất trong nhóm, ngoài ra c̣n có biệt tài ném ŕu vô cùng chính xác. Với cặp ŕu giấu trong người anh ta có thể hạ gục hai kẻ địch chỉ trong chớp mắt. Chỉ có điều Bel là một kẻ khá lười biếng, bất cứ lúc nào có cơ hội là anh ta lại chui vào một góc và làm một giấc. Anh ta cũng rất lười cắt tóc cạo râu cũng như tắm giặt, và mặc dù những kẻ lang thang như bọn hắn không quá chú trọng tới vẻ bề ngoài nhưng có vẻ như Bel đă vượt qua mọi "chuẩn mực" cho phép.

"Cậu thừa biết Cuprum lúc nào cũng đứng về phe Cath mà. Hai người bọn họ bỏ phiếu thuận th́ một ḿnh tôi bỏ phiếu chống phỏng có ích ǵ ?" - Bel cười h́ h́ nói.

Lance quay đầu nh́n sang thành viên thứ tư của nhóm.

Cuprum, một cái tên ḱ quặc. Và c̣n ḱ quặc hơn nữa, nó được dùng để đặt cho một cô gái. Đúng vậy, người cuối cùng của nhóm là một thiếu nữ mới khoảng mười sáu mười bảy tuổi có vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn. Có cả tá cái tên thích hợp với cô bé, vậy mà cha mẹ cô lại chọn "Cuprum". Lance luôn tự hỏi rút cuộc cái tên đó có ư nghĩa ǵ, và hắn cũng rất hiếu ḱ muốn được gặp hai đấng sinh thành vĩ đại, những người đă làm nên một chuyện phi thường mà người b́nh thường không ai làm nổi, đó là đặt cho con gái ḿnh cái tên đó.

Cuprum là người nhỏ tuổi nhất của nhóm, ít nói và hay xấu hổ. Cuprum rất thân thiết với Cath, và đúng như Bel vừa nói, bất cứ việc ǵ Cath quyết định th́ cô bé cũng đều đồng ư. Hai người đó lúc nào cũng quấn quít với nhau, tất nhiên là trừ những lúc chiến đấu, bởi Cuprum không phải là một chiến binh đứng phía trước như Cath, mà là một cung thủ bắn hỗ trợ ở phía sau. Và Lance phải công nhận rằng Cuprum là cung thủ giỏi nhất mà hắn từng biết. Hắn đă từng ngỡ ngàng khi chứng kiến cô bé dùng cung tên bắn trúng một chiếc lá ở khoảng cách một trăm bước chân.

Thấy Lance quay sang nh́n ḿnh, Cuprum liền vội nép ra sau lưng Cath.

"Có ǵ th́ cứ nói tôi đây này, đừng trách bọn họ ..." - Cath nói.

"Thôi bỏ qua đi ..." - Hắn thở dài rồi quay đầu tiếp tục đi.

Cath, Lance, Bel, Cuprum, bốn người bọn họ gặp nhau lần đầu tiên ba năm về trước ở một ḥn đảo ở Biển Bắc khi đang truy đuổi một con quái vật đang tàn phá quanh vùng. Món tiền khổng lồ được treo thưởng đă thu hút vô số chiến binh từ khắp nơi đổ về đây t́m cách tiễu trừ con quái vật, và hầu hết bọn họ đều không thể trở về. Trong cuộc chiến khốc liệt năm ấy, chỉ có bốn người sống sót, và họ trở thành chiến hữu kể từ đó.

Sau đó, họ tiếp tục đi chu du khắp phương Bắc. Họ đi từ vùng này sang vùng khác, làm đủ mọi công việc để kiếm sống: từ đi bắt cướp lĩnh thưởng cho tới làm lính đánh thuê, cũng có khi họ làm bảo vệ cho một đoàn lái buôn hay tham gia vào một chuyến săn t́m kho báu. Cuộc sống của họ cứ tiếp tục như vậy cho đến một ngày ...

Tin tức đến từ phương Nam về cuộc chiến tranh giữa Đế chế Varirdror và vương quốc láng giềng Mavaeng đă đến tới phương Bắc. Có vô số tin đồn và rất nhiều trong số đó trái ngược lẫn nhau, nhưng tất cả đều có một điểm chung: Mavaeng đă hoàn toàn sụp đổ.

Đối với những kẻ lang thang như họ th́ những chuyện như vậy cũng không có ǵ đáng quan tâm, cùng lắm th́ đó cũng chỉ là một cơ hội cho họ kiếm thêm việc để làm. Nhưng Cath th́ khác, sau khi biết được tin đó cô trở nên cư xử rất lạ. Và rồi cuối cùng Cath nói ḿnh sẽ rời nhóm và đi về phương Nam mà không hề giải thích lư do cho dù cả bọn đă gặng hỏi.

Cuprum nhất quyết không chịu rời Cath và nói rằng nếu Cath đi th́ cô bé cũng sẽ đi cùng. Lúc đầu Cath phản đối quyết liệt nhưng cuối cùng cũng phải đồng ư để Cuprum đi theo. C̣n cả Bel lẫn Lance đều không có lư do ǵ đặc biệt để ở lại phương Bắc cả, và v́ Cath đă chấp nhận để Cuprum đi cùng th́ cũng không thể từ chối bọn họ. Và thế là cả nhóm cùng nhau đi tới mảnh đất Mavaeng này ...
Back to top Go down
TheForsaken
Admin
TheForsaken


Posts : 1667
Join date : 2008-03-31

My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: Re: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime02/02/09, 09:50 pm

Chapter 2:

Bốn người đi trong đêm, dọc theo con đường ṃn dẫn thẳng tới Wefoayae. Chuyến hành tŕnh của họ đă bước vào chặng cuối, chỉ một lát nữa thôi là họ sẽ tới được đích đến của ḿnh.

Wefoayae - Kinh đô hoa lệ của vương quốc Mavaeng, được mệnh danh là viên ngọc quư của miền tây. Một thành phố rộng lớn với những ṭa nhà to lớn đồ sộ được làm bằng đá cẩm thạch và những ṭa tháp cao chót vót vươn lên tới tận trời xanh. Những phiên chợ ở Wefoayae không có khi nào là không đông đúc tấp nập với những tay lái buôn từ khắp mọi nơi trên thế giới đổ về đây, mang theo ḿnh vô số hàng hóa đủ mọi chủng loại. Người ta nói rằng không có ǵ là không thể t́m thấy được ở Wefoayae, rằng Wefoayae là thành phố giàu có thịnh vượng nhất trên thế giới, ngay cả thủ đô Chaurca của Đế chế Varirdror cũng không sánh bằng.

Lance chưa từng tới Chaurca, nhưng bảy năm về trước hắn đă đi qua Wefoayae trong chuyến hành tŕnh đi lên phương Bắc của ḿnh. Và hắn đă phải sửng sốt trước sự vĩ đại của thành phố này, v́ vậy hắn tin câu nói trên là đúng, một thành phố to lớn hơn Wefoayae chỉ có thể tồn tại trong trí tưởng tượng mà thôi.

Trong chuyến đi đó, hắn đă được nh́n thấy tận mắt con đường Đá Cẩm Thạch nổi tiếng, con đường đi xuyên qua thành phố nối liền hai cổng Đông và Tây, rồi từ đó tiếp tục vươn ra xa về hai phía, phía đông kéo dài măi tới tận biên giới Mavaeng - Varirdror, phía tây nối tới Balia, thành phố cảng cực tây của vương quốc. Sở dĩ có tên gọi như vậy là bởi con đường được lát đá cẩm thạch suốt sáu trăm dặm chiều dài của nó. Đây là con đường chính cho thương nhân các nước chở hàng tới Wefoayae. Tất nhiên ư nghĩa của nó không phải chỉ là một con đường, mà nó c̣n là biểu tượng về sự giàu có vô kể của vương quốc Mavaeng, là ấn tượng đập ngay vào mắt bất cứ kẻ ngoại quốc nào khi vừa đặt chân tới đây.

Nhưng cũng chính con đường đó đă chia Mavaeng thành hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Miền nam của Mavaeng được thiên nhiên ưu đăi vô cùng với đất đai màu mỡ rộng bát ngát, với những khu rừng có nhiều loại gỗ quư, với những vùng núi đầy ắp những mỏ vàng và kim cương. Chính những sản vật đó được chở về bán ở Wefoayae đă thu hút thương nhân từ tứ xứ tới đây, tạo nên sự thịnh vượng của thành phố. Nhưng thật trớ trêu, mảnh đất phía bắc th́ không được may mắn như vậy. Đất đai ở đây cằn cỗi, tài nguyên không có, khí hậu lại khắc nghiệt. Chính v́ vậy mà dân cư ở miền bắc Mavaeng cũng thưa thớt hơn miền nam rất nhiều, và việc lại có một ngôi làng nghèo nàn đến vậy chỉ cách thủ đô phồn hoa chưa đầy hai mươi dặm về phía bắc cũng là điều có thể hiểu được. Và phải chăng cũng v́ lẽ đó mà khi người Varirdror tấn công Mavaeng, họ chỉ tập trung chiếm đóng những thành phố ở phía nam, c̣n miền bắc th́ bỏ không để cho bọn cướp mặc sức hoành hành.

"Chỉ cần vượt qua ngọn đồi phía trước mặt là có thể nh́n thấy Wefoayae ..." - Cath hạ giọng nói rồi rảo bước đi nhanh về phía trước. Cuprum cũng chạy theo, luôn miệng nói. "Đâu ? Đâu ?"

Khi chạy gần tới đỉnh đồi, Cath quay lại nh́n Cuprum và nói. "Đây, đây chính là thành phố Wefo ...". Vừa nói cô vừa đưa tay quay người lại chỉ xuống phía bên kia đỉnh đổi. Đột nhiên Cath im bặt, dường như cô không thể thốt nên lời trước những ǵ hiện ra trước mắt.

Thấy vậy, Lance và Bel cũng vội chạy lên đồi. Trong ḷng Lance cũng phần nào đoán được những ǵ mà Cath vừa nh́n thấy. Trước khi tới đây, họ cũng đă từng nghe nhiều người nói rằng Wefoayae đă bị tàn phá nặng nề. Tuy rằng không phải tin đồn nào cũng đáng tin cậy, nhưng hắn cũng hiểu sau cuộc chiến với Varirdror th́ thành phố này khó mà có thể vẫn c̣n nguyên vẹn.

Nhưng khi lên tới đỉnh đồi, chính bản thân Lance cũng bị sốc. Tất cả những lời đồn đại mà hắn từng nghe đều sai bét hết cả. Như thế này đâu thể gọi là "tàn phá nặng nề" được, phải dùng từ "biến mất ḥan toàn" mới đúng.

C̣n đâu những toà nhà nguy nga tráng lệ. C̣n đâu những ngọn tháp cao tới chọc trời. C̣n đâu lớp tường thành hùng vĩ. Giờ đây trước mắt hắn không có một thứ ǵ cả ngoài một khoảng đất trống không.

Bel im lặng không có phản ứng ǵ, c̣n Cuprum th́ hơi ngơ ngác khi thấy hắn và Cath đứng yên như trời trồng nh́n chằm chằm vào khoảng đất trống bên dưới. Điều này cũng dễ hiểu, bởi chỉ có những người đă từng biết đến ṭa thành của quá khứ mới bị choáng váng trước cảnh tượng trước mặt.

Lance cứ đứng im như vậy trong một lúc. Năm phút, mười phút, nửa giờ, hay một giờ ? Hắn không biết, chính bản thân hắn cũng không biết ḿnh đă đứng như vậy được bao lâu rồi. Lúc này, thời gian đối với hắn như dừng lại. Bởi sự khác biệt quá lớn giữa h́nh ảnh của quá khứ trong trí nhớ của hắn với cảnh vật thực tế của hiện tại. Hắn không hiểu. Hắn không thể hiểu được. Hắn cũng không hiểu là ḿnh đang không hiểu cái ǵ. Lúc này đầu óc hắn như mụ mị cả đi và hắn không thể suy nghĩ được bất cứ điều ǵ.

"Lance, đi thôi !"

Tiếng gọi khiến hắn như giật ḿnh tỉnh khỏi giấc mộng. Định thần nh́n lại, hắn thấy Cath đă bắt đầu đi xuống dưới đồi, và hai người kia cũng đi theo, chỉ có hắn là vẫn đứng yên tại chỗ. Thấy vậy, Bel mới quay lại gọi hắn. Hắn khẽ gật đầu với anh ta, rồi cả hai cùng chạy đuổi theo Cath. Bốn người tiếp tục đi theo con đường dẫn vào thành, tất cả không ai nói một lời.

Khi họ đi tới gần, dưới ánh trăng lờ mờ họ có thể nh́n thấy những ǵ c̣n lại của thành Wefoayae. Bao quanh khoảng đất trống là một đường viền được tạo nên bởi đá vụn, rơ ràng đây là vết tích của lớp tường thành thưở xưa. Con đường bên trong thành bị xới tung, dường như không có viên gạch nào là không bị lật lên. Những khoảng trống hai bên đường, nơi trước kia là nhà cửa san sát, giờ chỉ c̣n là đất đá và tro bụi phủ đầy trên mặt đất. Chỉ đến khi nh́n thấy những phế tích này, Lance mới có thể yên tâm được rằng trí nhớ của hắn không hề phản bội hắn, rằng quả thực đúng là ngày xưa đă từng có một ṭa được đặt ở đây.

"Chỗ này trông thật không tự nhiên một chút nào ...". Cuối cùng th́ cũng có người lên tiếng, và đó là Bel. "Tôi không nghĩ rằng ṭa thành này bị phá hủy do cuộc chiến ..."

"Tôi cũng nghĩ vậy ... Ṭa thành này đă bị những kẻ tấn công phá hủy sau khi họ chiếm được nó ..." - Lance đáp.

Đúng như vậy, cho dù trận chiến có khốc liệt đến thế nào đi chăng nữa th́ cũng không thể gây ra được thiệt hại tới mức này. Wefoayae đă bị san phẳng một cách công phu và tỉ mỉ, một việc làm chắc chắn là tốn rất nhiều thời gian và chỉ có thể được thực hiện sau khi cuộc chiến đă kết thúc. Nhưng vấn đề là, tại sao những kẻ chiếm đóng lại phải bỏ ra nhiều công sức để làm một việc như vậy ?

"Nhưng tại sao ?" - Bel hỏi tiếp. Xem ra không chỉ có riêng ḿnh Lance là thắc mắc về điều đó.

"Cũng có thể v́ một lư do nào đó mà họ không thể giữ nó, và không muốn đối phương sử dụng nó nên đă phá hủy đi."

Dù nói như vậy nhưng bản thân Lance cũng cảm thấy giả thuyết này của ḿnh không được ổn cho lắm. Phá hủy cho ṭa thành hư hại tới mức không thể sử dụng được cũng không mất nhiều công sức đến thế. Rơ ràng kẻ gây ra việc này đă rất cẩn thận trong việc làm cho ṭa thành "biến mất" một cách hoàn toàn.

Nghe hai người bàn luận với nhau, Cath chỉ lặng im không nói ǵ. Lance đi phía sau, nh́n vào lưng cô gái đang lầm lũi bước về phía trước, hắn như muốn nói điều ǵ đó mà không thể thốt ra thành lời. Hắn có thể cảm nhận được rằng h́nh như đây là một nơi rất quan trọng đối với Cath, và việc nó trở nên như vậy đă khiến cô rất đau ḷng. Vậy th́, những lời b́nh phẩm vừa rồi của hắn và Bel cũng giống như lưỡi dao càng khoét sâu thêm vào vết thương trong ḷng cô. Có vẻ Bel cũng đă nhận ra điều đó, cho nên anh ta không nói thêm một lời nào nữa. Và thế là cả bọn lại tiếp tục tiến sâu vào ṭa thành trong sự im lặng.

Nếu hắn nhớ không nhầm th́ ở chính giữa ṭa thành là một ngọn đồi được bao quanh bởi một ḍng sông nhân tạo, ngăn cách khu dân cư và Hoàng cung. Phía bên kia sông, xung quanh đồi là khu vườn của Hoàng gia, c̣n trên đỉnh đồi là ṭa lâu đài nguy nga tráng lệ của Đức vua Aegon IV. Tất nhiên, lần đó hắn chỉ có thể đứng bên này sông mà ngắm nh́n chứ đâu thể đặt chân sang bên đó được.

Giờ đây, nh́n từ xa hắn cũng có thể nhận ra ṭa lâu đài và khu vườn không c̣n nữa, và có vẻ chiếc cầu nối liền hai bên bờ sông cũng đă bị phá hủy. Khi tiến lại gần, hắn nhận thấy ngay cả nước sông cũng đă bị rút cạn. Có vẻ như những kẻ đó đă cố làm cho h́nh ảnh ṭa thành trở nên méo mó tới hết mức có thể.
Back to top Go down
TheForsaken
Admin
TheForsaken


Posts : 1667
Join date : 2008-03-31

My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: Re: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime02/02/09, 09:51 pm

Chợt hắn nghe thấy tiếng động. Quay phắt ḿnh lại phía sau, hắn nh́n thấy một bóng đen đang chạy gần.

"Cath, chúng ta có khách ..."

Ba người kia cũng lập tức quay đầu lại, nh́n về phía bóng đen.

"Liệu chúng ta có nên núp đi không ?". Bel hỏi.

Không nhịn được, Lance la lên. "Núp ư ? Ở cái chốn này th́ làm quái có chỗ nào ..." - Chợt nhận ra là ḿnh lỡ lời, hắn liền lập tức im bặt. Sợ rằng câu nói của ḿnh lại động chạm tới Cath, hắn quay sang nh́n cô. Nhưng dường như Cath chẳng hề để tâm tới điều hắn vừa nói, cô chỉ nh́n chằm chằm vào bóng đen đang chạy lại gần, và hạ giọng.

"Cứ để hắn tới đây."

Đúng là xung quanh họ chẳng có chỗ nào để mà ẩn náu cả, nhưng điều đó cũng đúng đối với đối phương, có nghĩa là họ không thể bị phục kích. Đối phương chỉ có một, cho nên không có ǵ đáng phải quá lo lắng cả. Nhưng họ không v́ thế mà coi thường, tất cả tay đặt lên vũ khí, im lặng chờ đợi.

Bóng đen chạy tới chỗ cách họ chừng hai mươi bước chân th́ dừng lại. Hắn cũng mặc một chiếc áo choàng có mũ trùm kín không để lộ khuôn mặt. Hắn đứng yên nh́n bốn người, không nói ǵ cả.

"Ngươi là ai ?" - Cath quát hỏi.

Kẻ kia như giật ḿnh khi nghe thấy giọng của Cath, rồi hắn thảng thốt nói.

"Đúng là người rồi ... Cuối cùng th́ người cũng đă trở về rồi ..."

"Ngươi ... là ai ?" - Cath hơi lùi người về phía sau, nhắc lại câu hỏi, nhưng lần này th́ với một giọng điệu hoàn toàn khác so với trước.

Kẻ kia tiến lên vài bước, tay kéo chiếc mũ trùm ra đằng sau. Dưới ánh trăng mọi người có thể nhận ra đó là một thanh niên trạc hai mươi tuổi.

"Là tôi ... Kbogz đây ... Công chúa ..."

Nếu là khi khác, chắc hẳn cái tên nghe lạ tai đó sẽ thu hút sự chú ư của Lance. Nhưng lúc này đây, hắn bị choáng váng bởi một từ khác. "Công chúa". "Công chúa". Gă thanh niên này vừa gọi ai vậy ? Thực ra th́, trong ḷng hắn cũng đă có câu trả lời, nhưng hắn không tài nào nói ra được. Hắn bất giác quay đầu sang nh́n Bel, và thấy Bel cũng quay sang nh́n ḿnh. Cả hai người đều nhận ra sự kinh ngạc hiện lên trong mắt của nhau.

"Kbogz ... Là ngươi đấy sao ? ... Rút cuộc ở đây đă xảy ra chuyện ǵ vậy ?"

"Ơ ... Tôi ... tôi cũng không rơ. Tôi cũng vừa mới về tới đây được hơn một tuần ..." - Kbogz găi găi đầu. "Sau khi công chúa bỏ đi, tôi liền lập tức đi t́m khắp nơi, nhưng măi mà vẫn không có tin tức ǵ của công chúa. Đến khi nghe tin Mavaeng bị tấn công, tôi mới quay trở về ...". Cậu thanh niên ngừng lại một lát, rồi nói tiếp. "Tôi đoán thể nào công chúa sau khi biết tin cũng sẽ quay về nên mới đợi người ở đây. Tạ ơn trời cuối cùng th́ tôi cũng đă được gặp lại công chúa ..."

"Cậu ... đi t́m tôi ... suốt bốn năm ư ?" - Cath sững sờ. Rồi cô thở dài, hơi cúi mặt xuống. "Xin lỗi ..."

"Công chúa đừng nói vậy, đó là nghĩa vụ của tôi mà."

Bỗng, như chợt nhớ ra điều ǵ đó, Cath ngẩng đầu lên hỏi. "Thế Fexeyar đâu ?"

Nét mặt Kbogz hơi sa sầm lại. "Sau khi công chúa bỏ đi, tôi và chị tôi đă thỏa thuận với nhau là tôi sẽ đi t́m c̣n chị ấy th́ ở lại đây để chờ người. Có lẽ lúc Wefoayae bị tấn công chị ấy vẫn c̣n ở trong thành ..."

Cath im lặng, dường như cô cũng hiểu là chị của Kbogz lành ít dữ nhiều. Nhưng rồi cô khẽ mỉm cười và nói. "Chắc chị ấy không làm sao đâu. Chị ấy rất giỏi dùng kiếm cơ mà, chắc chắn sẽ tự bảo vệ được ḿnh thôi. Giờ này có lẽ đang ẩn náu ở đâu đó."

Ai cũng hiểu đó chỉ là lời an ủi, mặc dù vậy, Kbogz cũng mỉm cười đáp. "Vâng, tôi cũng tin là vậy ... À mà, đây là bạn của công chúa à ?"

Việc gặp lại người quen cũ dường như khiến cho Cath quên mất ba người bạn đang đứng sau lưng ḿnh. Nghe Kbogz hỏi vậy, cô đứng sững lại một lát rồi từ từ quay người lại, cúi đầu như thể né tránh ánh mắt của mọi người, ngập ngừng nói.

"Xin lỗi, đáng lẽ tôi phải nói sớm hơn với mọi ..."

"Có ǵ đâu mà phải xin lỗi chứ !"

Không để Cath nói hết câu, Lance ngắt lời. Cath sửng sốt ngẩng đầu lên nh́n hắn.

"Chuyện cô là ai đâu có ǵ là quan trọng, chúng ta trở thành bạn đâu phải là v́ điều đó."

Không bao giờ hỏi về quá khứ của nhau, đó là nguyên tắc của những kẻ lang thang như Lance. Bởi chẳng mấy ai tự nhiên lại rời bỏ quê nhà đi phiêu bạt khắp nơi nếu không phải v́ một lư do đặc biệt nào đó. Ai cũng mang trong ḿnh một bí mật, một điều ǵ đó không thể nói ra. Bản thân hắn cũng vậy, việc hắn rời khỏi nhà tám năm về trước cũng là có nguyên do của nó. Chính v́ vậy, cho dù cả bốn người đă từng cùng nhau vào sinh ra tử nhưng họ chẳng hề biết ǵ về những chuyện ngày trước của nhau. Không một ai hỏi, cũng không một ai tự đem chuyện ngày xưa của ḿnh ra kể. À không, thực ra là có, có một gă cao lêu nghêu cứ mỗi khi có dịp là lại lải nhải về việc ḿnh khi c̣n nhỏ đă từng đi làm thuê ở nhiều nơi, nhưng không nơi nào giữ hắn được nổi quá một tuần, và luôn thắc mắc không hiểu ḿnh đă làm sai chuyện ǵ. C̣n Lance th́ thấy đó là một chuyện hoàn toàn dễ hiểu, chẳng có ai lại đi giữ một kẻ làm thuê dành nhiều thời gian để ngủ hơn là làm việc. Tự nhiên nhớ lại chuyện đó, bất giác hắn khẽ nhếc mép tạo thành một nụ cười ḱ quái, khiến cho Cath nhíu mày tỏ vẻ không hiểu hắn đang nghĩ ǵ.

Và giờ đây, cái gă cao lêu nghêu mà Lance đang nghĩ tới cũng lên tiếng. "Đúng thế, chuyện có ǵ đâu mà cô phải xin lỗi chứ ?"

"Chỉ là ... tôi nghĩ ... đă là bạn bè th́ không nên giấu giếm nhau điều ǵ ..."

"Ai mà chả có những chuyện không muốn nói ra với người khác ..." - Lance cười. "Nếu cứ phải nói hết ra tất cả th́ mới có thể trở thành bạn được th́ tôi thà không có bạn c̣n hơn."

Câu nói này của Lance đúng là hắn nghĩ ǵ nói nấy. Chính bản thân hắn cũng mang trong ḷng một bí mật không muốn nói ra với mọi người. Một bí mật to lớn không kém ǵ bí mật của Cath.

"Uh ... Uh ..." - Cuprum năy giờ vẫn im lặng, giờ gật gật đầu tỏ vẻ đồng t́nh.

Cath quay sang nói với Cuprum. "Em không giận chị đấy chứ, Cuprum ?"

"Chị vẫn là chị của em chứ ?" - Cô bé cười.

"Tất nhiên rồi."

"Thế th́ sao em có thể giận chị được chứ." - Cuprum nhoẻn miệng cười. Nh́n thấy nụ cười của cô bé, khuôn mặt Cath cũng trở nên tươi tỉnh hơn trước, có lẽ tâm trạng cô giờ đă khá hơn một chút.

Cath quay ra phía Kbogz, rồi lại quay về phía ba người, chỉ tay vào gă thanh niên và nói: "Để tôi giới thiệu mọi người với nhau. Đây là Kbogz, trông thế này thôi chứ cậu ta là một hiệp sĩ của Mavaeng. Hai chị em cậu ấy từng là cận vệ của tôi khi tôi c̣n là công chúa ..."

"Giờ người vẫn là công chúa, c̣n tôi vẫn là cận vệ của người." - Kbogz lập tức nói.

Cath dường như không để tâm tới lời cậu ta, tiếp tục nói. "Kbogz, đây là những người bạn mà tôi làm quen khi đang chu du ở phương bắc. Đây là Lance, anh chàng cao gầy này là Bel. C̣n cô bé này là Cuprum, cậu đừng có thấy người ta nhỏ mà coi thường, cô bé là một tay cung cự phách đấy ..."

"Cup ... rum ..." - Nét mặt Kbogz tỏ vẻ ḱ quái, ngập ngừng nhắc lại cái tên.

Chẳng có ǵ đáng ngạc nhiên cả, Lance thầm nghĩ. Khi lần đầu tiên nghe đến cái tên đó, hắn cũng có phản ứng y hệt như vậy. Và sau đó hắn đă phải cố tập đọc đến méo cả miệng mới có thể phát âm đúng được. Cần phải nói thêm một điều rằng, từ nhỏ Lance đă được cha ḿnh dạy cho tất cả các ngôn ngữ trên thế giới. Tất nhiên là không đến mức hắn có thể đọc thông viết thạo mọi thứ tiếng, nhưng ít ra khi nghe một từ hắn có thể biết được đó là tiếng nước nào. Chẳng hạn như "Kbogz", tuy nghe khá lạ tai, nhưng hắn biết đó là một cái tên khá phổ biến ở Nruzek, có lẽ cậu thanh niên này có gốc gác là người phương đông. Nhưng "Cuprum" th́ hắn chịu không biết được là nó có nguồn gốc từ đâu.

Trong khi hắn miên man suy nghĩ về những cái tên th́ những người khác đă kịp kết thúc màn chào hỏi lẫn nhau

"Chào hỏi xong rồi th́ chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi đây th́ hơn. Tôi không nghĩ chỗ này là nơi thích hợp để đứng nói chuyện đâu." - Bel nói.

Lance cũng nghĩ vậy, nhưng hắn vẫn quay sang hỏi ư Cath. Cô gái trầm ngâm một lúc, rồi thở dài và nói. "Phải, đi thôi."

"Giờ chúng ta đi đâu đây ?" - Hắn hỏi.

"Tiếp tục đi xuống phía nam." - Cô gái đáp.

Thế là nhóm người lại tiếp tục chuyến hành tŕnh của ḿnh, họ đi theo con đường dẫn tới cổng nam để ra khỏi thành phố. Họ lại đi trong im lặng, cũng giống như lúc đi vào. Điểm khác là, lần này th́ Cath là người đi sau cùng.
Back to top Go down
TheForsaken
Admin
TheForsaken


Posts : 1667
Join date : 2008-03-31

My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: Re: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime10/03/09, 03:35 pm

Chapter 3:

"Thơm thật đấy!" - Lance cất tiếng khen.

"Đúng vậy, cậu nhóc này đúng là biết cách nấu nướng!" - Bel tiếp lời.

"Uh ... Uh ..." - Cuprum gật gật đầu tỏ vẻ tán đồng.

Lúc này, mục tiêu mà cả ba người đang hướng tới là nồi súp nóng hổi đang được đặt ở giữa, được nấu bởi gă thanh niên trẻ tuổi vừa mới gia nhập nhóm được hơn một tuần và ngay lập tức đă trở thành "đầu bếp" chính của nhóm. Và đúng như lời khen, cậu ta quả thật có biệt tài, những món do cậu ta nấu, mặc dù đều làm từ những nguyên liệu dễ kiếm trong rừng, nhưng mùi vị th́ quả thực khác xa những ǵ mà họ từng ăn trước đây ...

"Mọi người quá lời rồi ..." - Kbogz găi găi đầu cười bẽn lẽn, rồi múc súp ra một cái bát và đưa về phía cô gái đang ngồi bên cạnh. "... Mời công chúa!"

Chỉ có điều, không phải tất cả mọi người có mặt ở đây đều có hứng thú với món súp đó ...

Cath hờ hững đón lấy bát súp và, mặc dù đó là một tô súp nóng hổi vừa được múc ra khỏi nồi, đưa lên húp một hơi hết sạch trước ánh mắt kinh ngạc của những người ngồi quanh. Rồi cô gái ngay lập tức đứng dậy.

"Tôi đi ngủ trước đây. Khi đến phiên tôi gác th́ đánh thức tôi dậy."

"Công chúa, khoan đă ... Chuyện đó để tôi làm thay cho cũng được ..." - Kbogz vội nói.

"Thôi đi!" - Cath gắt - "Mọi người không cần phải chiếu cố tới tôi như vậy! Tôi không bị làm sao hết cả! Tôi hoàn toàn b́nh thường!"

Trông cô hoàn toàn không có vẻ ǵ là "hoàn toàn b́nh thường" cả, Lance thầm nghĩ. Rồi hắn chợt nhận ra là Cath đang quắc mắt nh́n ḿnh.

"Tối nay nhớ đánh thức tôi dậy đấy Lance. Đừng có như hôm qua!", nói xong Cath quay đầu đi thẳng tới chỗ ngủ.

Bốn người c̣n lại ngồi yên tại chỗ, không thể nói thêm điều ǵ. Rồi họ cũng bắt đầu bữa tối của ḿnh, nhưng không khí ban năy giờ đă hoàn toàn tan biến. Họ lặng lẽ kết thúc bữa ăn trong im lặng.

"Đă một tuần rồi ..." - Lance thầm nghĩ.

Đúng vậy, đă một tuần trôi qua kể từ khi họ rời khỏi Wefoayae và đi về phía nam. Trên đường đi, họ không nh́n thấy ǵ khác ngoài những thành phố bị tàn phá, những làng mạc bị thiêu rụi, những xác chết nằm la liệt bên đường, ... Mavaeng như đă trở thành một vương quốc của sự chết chóc và điêu tàn. Và khỏi phải nói, tâm trạng của Cath càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Cô trở nên xa lánh với mọi người, và hầu như không nói chuyện với ai ...

"Này Kbogz, hôm trước Cath có nói cậu là một hiệp sĩ của Mavaeng ... nhưng mà tôi thấy, ờ th́, trông cậu có vẻ không được giống lắm ..."

Ḍng suy nghĩ của Lance bị cắt ngang bởi Bel, anh ta giờ đang quay sang gợi chuyện với Kbogz, có lẽ là để cho không khí bớt nặng nề.

"À, về cái đó ..." - Kbogz găi đầu - "... Thực ra th́, nói một cách chính xác th́ tôi chỉ là một người hầu, một cận vệ mà thôi. Tôi được đức vua phong làm hiệp sĩ đơn giản chỉ v́ công chúa muốn như vậy, mà đức vua th́ không bao giờ từ chối công chúa điều ǵ."

"Xem ra cậu đă phục vụ cô ấy từ rất lâu rồi th́ phải ?" - Bel hỏi tiếp.

"Vâng, từ khi mới được sinh ra tôi đă là cận vệ của công chúa."

"Nghĩa là sao?" - Bel nhíu mày.

"Đó là bởi v́, ḍng họ của tôi đă, đang và sẽ đời đời phục vụ cho ḍng họ của công chúa, đó là lời thề của tổ tiên tôi với tổ tiên của người. Chính v́ vậy, chuyện tôi sẽ trở thành cận vệ của công chúa đă được quyết định ngay từ trước khi tôi được sinh ra, là một số mệnh không ǵ có thể thay đổi được ..."

"Vậy tức là, ḍng họ của cậu là cận vệ cho các đời vua của Mavaeng?" - Bel hỏi lại.

"À không ..." - Kbogz khẽ lắc đầu - "... là tôi đang nói đến ḍng họ bên ngoại của công chúa ... Chuyện này kể ra th́ cũng dài ḍng rắc rối lắm ..."

"Cậu cứ kể đi, dù sao th́ giờ chúng ta cũng đang rảnh rỗi." - Bel giục.

"Uh ... Uh ..." - Cuprum gật gật đầu, chăm chú nh́n Kbogz tỏ vẻ rất muốn nghe.

"Chuyện là thế này ... Thực ra th́ ḍng họ tôi vốn không phải là dân gốc ở đây. Tổ tiên của chúng tôi vốn là một bộ tộc ở Nruzek ..."

"Nruzek?" - Cuprum nhắc lại.

"Đó là tên một quốc gia ở phía đông Varirdror." - Lance giải thích. Hắn đang gật gù tỏ vẻ thỏa măn, bởi điều Kbogz vừa nói hoàn toàn đúng với những ǵ mà hắn đă đoán khi mới nghe tên cậu ta lần đầu tiên.

"Vâng đúng thế, chỉ có điều gọi Nruzek là một quốc gia th́ có vẻ không thích hợp lắm ..." - Kbogz nói.

Đúng thế - Lance thầm nghĩ - nó giống như một liên minh giữa các bộ tộc th́ đúng hơn. Và vua của Nruzek đơn giản chỉ là tù trưởng của bộ tộc hùng mạnh nhất, người sử dụng sức mạnh của ḿnh để buộc các bộ tộc khác phải phục tùng. Chính v́ vậy, những cuộc chiến tranh giành quyền lực ở Nruzek đă liên tiếp diễn ra từ hàng trăm năm nay ...

"Ở Nruzek thường xuyên xảy ra chiến tranh giữa các bộ tộc ..." - Kbogz kể tiếp - "... Và vào khoảng hai trăm năm trước, bộ tộc của tôi đă bị tiêu diệt, tổ tiên của tôi đă phải bỏ chạy về phía tây, và được Hầu tước Remington IX của vương quốc Glkanalr cứu giúp ..."

"Glknalr?" - Cuprum lại nhắc lại.

"Đó là một vương quốc nhỏ nằm ở phía nam Varirdror" - Lance trả lời, rồi quay sang giục Kbogz - "Cậu kể tiếp đi!"

"Vâng ... Chuyện đó xảy ra đă lâu lắm rồi, cho nên tôi cũng không biết chính xác là Hầu tước Remington IX đă làm những ǵ cho tổ tiên của tôi. Nhưng tổ tiên tôi đă rất cảm kích, và thề rằng ông cũng như cả ḍng họ của ông sẽ đời đời trung thành với gia tộc của Hầu tước. Đă hai trăm năm trôi qua, chúng tôi đă sống ở Glknalr lâu tới mức trông bề ngoài không khác ǵ người Glknalr chính gốc cả, nhưng lời thề năm xưa th́ vẫn được ghi nhớ và truyền từ đời này sang đời khác ..."

"Tôi vẫn chưa thấy có ǵ liên quan tới Cath cả ..." - Bel nói.

C̣n Lance th́ nghĩ, tôi vẫn chưa thấy có ǵ gọi là "dài ḍng rắc rối" trong câu chuyện đó cả. Và đúng lúc hắn vừa có ư nghĩ đó ...

"Để tôi kể tiếp ... Hậu duệ đời thứ chín của Hầu tước Remingtion IX là Hầu tước Remington XVIII, người sau đó trở thành con rể của Công tước Lamont VII. Mà Công tước Lamont VII th́ có hai người con gái. Người chị trở thành Hoàng hậu của vua Benton XV, và là mẹ của vua Benton XVI - vị vua hiện nay của Glknalr. C̣n người em th́ trở thành phu nhân của Hầu tước Remington XVIII, và sinh ra nữ Hầu tước Angelica. Nói một cách khác, nữ Hầu tước Angelica là em họ của vua Benton XVI, và cũng là hậu duệ đời thứ mười của Hầu tước Remington IX ..."

... Cái quái ǵ thế này, Lance la thầm. Và có vẻ không chỉ một ḿnh hắn là nghĩ như vậy, bởi hắn có thể nghe thấy tiếng lảm nhảm của gă cao kều ngồi cạnh.

"Rem ... Lam ... Ben ..."

C̣n Kbogz th́ đang say sưa kể cho nên dường như không hề để ư, cứ tiếp tục thao thao bất tuyệt ...

"... Khoảng hơn hai mươi năm trước, Mavaeng và Glknalr đă kư hiệp ước đồng minh. Và để tăng thêm t́nh hữu nghị giữa hai nước, vua Aegon IV đă cầu hôn nữ Hầu tước Angelica, em họ của vua Benton XVI. Chính v́ vậy, nữ Hầu tước Angelica đă trở thành Hoàng hậu của Mavaeng, và cha tôi, lúc đó đang là cận vệ của người, đă đưa cả gia đ́nh đi theo người tới Mavaeng ..." - Kbogz ngừng lại một chút, rồi kết lại - "Tất cả mọi chuyện là như thế đấy."

"Nói một cách ngắn gọn th́ mẹ của Cath là hậu duệ của Hầu tước Remington ǵ đó năm xưa chứ ǵ?" - Lance nói.

"Vâng, đúng là như thế đấy." - Kbogz gật đầu.

"Vậy th́ cậu chỉ cần nói vậy là đủ rồi, tôi đâu có bảo cậu kể tên tất cả họ hàng bên ngoại của cô ấy ra đâu ..." - Bel lầu bầu.

"Nhưng tôi nghĩ là nên giải thích một cách rơ ràng th́ sẽ tốt hơn ..." - Kbogz đáp.

Cậu càng giải thích th́ càng rối th́ có, Lance thầm nghĩ.
Back to top Go down
TheForsaken
Admin
TheForsaken


Posts : 1667
Join date : 2008-03-31

My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: Re: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime10/03/09, 03:35 pm

Đă quá nửa đêm ...

Cuộc tṛ chuyện giữa bốn người đă kết thúc từ lâu, và lúc này, người duy nhất c̣n thức là Lance, bởi đang đến lượt hắn gác đêm. Nhưng phiên gác của hắn cũng đă đến lúc kết thúc, và hắn đứng dậy đi đánh thức người sẽ tiếp tục gác thay hắn.

Lance lặng lẽ bước tới gần chỗ cô gái có tên Cath. Cúi đầu nh́n xuống, hắn thấy cô đang nằm ngủ mê mệt, và trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, hiện đầy dấu vết của sự mệt mỏi. Nh́n Cath như vậy, hắn chẳng hề muốn đánh thức cô dậy. Nếu có thể, hắn sẽ cứ để yên cho cô tiếp tục ngủ tới sáng ...

"Cath, dậy đi!" - Hắn khẽ gọi.

... Chỉ có điều, đó chính là việc mà hắn đă làm vào tối hôm qua, và kết quả là sáng nay khi thức dậy Cath đă gần như phát điên v́ chuyện đó. Phải nói rằng Lance chưa từng bao giờ thấy Cath giận dữ như vậy trước đây, nhưng hắn không hề trách cô, bởi hắn hiểu những ǵ mà cô đang phải trải qua. Tuy nhiên, hắn cũng không có gan dám lặp lại việc đó một lần nữa. "Một lần là quá đủ rồi ... Con gái đôi lúc thật đáng sợ ..." - Lance tự nhủ.

"Cath, dậy đi!" - Hắn vừa gọi vừa khẽ lay cô gái.

Cath từ từ mở mắt và dần dần ngồi dậy. Lance vẫn đứng bên cạnh cô, không nói ǵ thêm cả. Ngồi im được một lúc th́ Cath lên tiếng.

"Để tôi gác tiếp được rồi, anh đi ngủ đi."

Nói rồi Cath đứng dậy đi tới vị trí gác. Nhưng Lance th́ vẫn đứng yên tại chỗ, không đi về chỗ ngủ của ḿnh mà cứ nh́n về phía lưng Cath.

Có lẽ do không nghe thấy tiếng Lance di chuyển, Cath quay đầu lại nói. "Sao anh chưa đi ngủ đi ?"

"Tôi chưa thấy buồn ngủ." - Lance đáp gọn lỏn.

Nghe vậy, Cath lại quay đi, không nói thêm ǵ nữa. Và điều đó khiến Lance cảm thấy chưng hửng, bởi hắn cứ nghĩ rằng cô sẽ lên tiếng phản đối.

Và trong khi hắn đang băn khoăn không hiểu tại sao th́ Cath lên tiếng.

"Ḿnh mà căi nhau bây giờ th́ sẽ làm cho mọi người thức dậy mất ...", như thể để trả lời câu hỏi không nói ra thành lời của Lance vậy.

Từ khi mới quen nhau tới giờ, hai người đă có nhiều lần bất đồng ư kiến, và v́ cả hai đều là những kẻ cứng đầu, nên căi cọ là điều không thể tránh khỏi. Nhưng đó toàn là những chuyện không quan trọng, chúng nhanh chóng kết thúc mà không để lại một vấn đề nào cả. Nhưng lúc này, th́ đúng là không thích hợp ...

Nghe Cath nói vậy, Lance chợt nhận ra. Cath vẫn cứ là Cath, cho dù có chuyện ǵ xảy ra th́ cô vẫn luôn biết quan tâm tới những người xung quanh, và dù đang phải chịu đựng những gánh nặng đè lên vai như vậy nhưng cô vẫn c̣n có thể suy nghĩ một cách tỉnh tảo. Xem ra ḿnh đă lo lắng quá mức rồi, Lance thầm nghĩ.

"Tôi là một kẻ ích kỷ, phải không Lance?"

"Ơ ..." - Sững người trước câu hỏi bất ngờ đó, Lance không biết nên trả lời thế nào.

"C̣n không phải vậy sao ..." - Cath nói tiếp - "... Tôi lúc nào cũng chỉ biết nghĩ đến ḿnh, và làm mọi việc theo ư ḿnh. Trận chiến hôm trước, tôi dẫn mọi người tấn công mà chẳng hề tính toán ǵ. Và mấy ngày hôm nay nữa, hành động của tôi chắc đă khiến mọi người phải khó chịu ..."

"Không có chuyện đó đâu Cath, mọi người đều hiểu hoàn cảnh của cô ..." - Lance vội nói.

"Đúng thế, mọi người đều hiểu hoàn cảnh của tôi, cho nên cho dù tôi có làm ǵ, họ vẫn không thể nói ǵ mà cứ phải im lặng chịu đựng ..."

"Ư tôi không phải như vậy ..." - Giờ th́ hắn hốt hoảng thật sự - Ḿnh phải nói ǵ bây giờ, ḿnh phải nói ǵ bây giờ ...

Và trong lúc hắn c̣n đang rối trí th́ Cath nói tiếp.

"Lẽ ra tôi không nên rời bỏ khỏi ông ấy ..."

Ông ấy? - Lance tự hỏi, nhưng rồi hắn nhanh chóng hiểu ra là Cath đang nhắc tới cha ḿnh, vua Aegon. Và hắn cũng chợt nhận ra là ḿnh không cần phải nói ǵ cả. Mấy ngày hôm nay Cath đă ḱm nén bao nhiêu u uất phiền năo trong ḷng và phải chịu đựng một ḿnh, giờ đây cô đang muốn giăi bày cùng ai đó. Và tất cả những ǵ hắn phải làm và có thể làm là im lặng ngồi nghe mà thôi.

"Anh có biết tại sao tôi lại bỏ nhà đi không ?"

Đương nhiên là hắn không biết.

"Chả có lư do ǵ to tát cả ..." - Cath nói - "... Đơn giản chỉ là tôi cảm thấy buồn chán và muốn đi ra xem thế giới bên ngoài. Chỉ có vậy thôi, giống như mấy gă nhà giàu được sống sung sướng quá không có việc ǵ để làm nên bày tṛ ra thôi ... Tôi đúng là một đứa ngu ngốc, và chính v́ sự ngu ngốc ích kỉ đó nên đă dẫn tới kết cục này ..."

Kết cục nào? - Lance nghĩ. Chuyện cô bỏ nhà đi và những ǵ đang xảy ra ở Mavaeng đâu có liên quan ǵ tới nhau? Cho dù cô có ở lại th́ cũng đâu thể thay đổi được điều ǵ, mà có lẽ giờ này đă mất mạng trong thành Wefoayae rồi.

"Nhưng ít ra, th́ tôi cũng có thể ở lại bên ông ấy tới phút cuối cùng ..." - Một lần nữa, Cath trả lời câu hỏi của Lance cho dù hắn chẳng hề lên tiếng.

Đúng là ḿnh không cần phải nói ǵ thật, Lance nghĩ, cô ấy đọc được tất cả những ǵ ḿnh đang nghĩ trong đầu.

Và Cath tiếp tục nói ...

"Cha tôi rất thương tôi, tôi muốn ǵ th́ ông ấy cũng đều thực hiện cho cả. Tôi sống một cuộc sống vương giả trong ṭa lâu đài lộng lẫy, có Kbogz cùng chị cậu ấy và nhiều người hầu khác, một cuộc sống sung túc không phải lo nghĩ điều ǵ ...

Điều duy nhất mà cha tôi cấm tôi là tôi không được phép rời khỏi lâu đài. Nhưng đối với một người ngay từ nhỏ đă không hề ra ngoài th́ chuyện đó cũng chẳng hề quan trọng. Tôi như con ếch ngồi ở đáy giếng, nghĩ rằng lâu đài của cha ḿnh là tất cả thế giới này ...

Tất nhiên, cũng có những lúc tôi nh́n qua cửa sổ ra bên ngoài, nh́n xuống khu vườn, nh́n qua cây cầu, nh́n thấy những căn nhà ở bên kia sông. Nhưng khi tôi hỏi cha tôi th́ ông đáp đó đơn giản chỉ là những cảnh quan để tô điểm cho lâu đài mà thôi. V́ vậy đối với tôi, chúng chỉ như là những bức tranh, không hơn không kém ...

Cuộc sống của tôi có lẽ sẽ cứ tiếp tục như thế cho đến một ngày ..."
Back to top Go down
TheForsaken
Admin
TheForsaken


Posts : 1667
Join date : 2008-03-31

My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: Re: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime10/03/09, 03:36 pm

Cath ngừng lại một lát rồi nói tiếp.

"... Hôm đó, tôi t́nh cờ bước vào pḥng tập luyện trong lâu đài. Đó là một căn pḥng rộng, ở giữa có các vơ sĩ đang đấu kiếm với nhau, c̣n ở phía bên trên, cha tôi cùng mấy người khác đang ngồi xem. Nh́n thấy tôi, cha tôi gọi tôi lại gần và nói chỗ này không thích hợp với một công chúa và bảo tôi hăy về pḥng.

Đó là lần đầu tiên tôi nh́n thấy người ta đấu kiếm cho nên rất hiếu kỳ, v́ vậy tôi đă đ̣i ở lại xem cho bằng được. Và v́ cha tôi rất chiều tôi nên cuối cùng ông đồng ư ...

Và thế là tôi ngồi đó và xem họ đấu kiếm. Trong số những người đang có mặt ở đó, tôi đặc biệt chú ư tới một thanh niên. Phải nói là tôi thực sự ấn tượng trước cái cách mà anh ta dùng kiếm, tất nhiên lúc đó th́ tôi đâu có biết ǵ, chỉ là nh́n thấy đẹp mắt mà thôi. Và thế là, dần dần tôi chỉ c̣n nh́n vào mỗi ḿnh anh ta mà thôi ..."

Cô ấy thích anh ta chăng? - Lance khẽ tủm tỉm.

"Không phải! Mà là tôi thích kiếm thuật của anh ta ..." - Cath lập tức bác bỏ điều đó.

Đúng là cô ấy đọc được ư nghĩ của ḿnh! - Lance la thầm trong bụng.

"Sau đó khi tôi hỏi đó là ai th́ tướng Quinn, người bạn lâu năm của cha tôi, đang đứng bên cạnh trả lời đó là Derek, con trai ông ấy, hiện đang là một sĩ quan trong quân đội Mavaeng. Và thế là sau buổi tập, tôi tiếp cận anh ta và ngỏ ư muốn anh ta dạy tôi dùng kiếm, tất nhiên tôi không thể gặp trực tiếp mà phải thông qua Kbogz ..."

Tôi cá là anh ta không dám nhận lời, Lance nghĩ.

"Đúng thế, lúc đầu th́ anh ta từ chối ..." - Cath nói.

Giờ th́ Lance không c̣n ngạc nhiên nữa, hắn đă chấp nhận rằng việc "Cath có thể đọc được ư nghĩ của ḿnh" như một một sự thực hiển nhiên.

"... Nhưng sau đó th́ Fexeyar đă thuyết phục được anh ta."

Fexeyar? H́nh như hôm nọ Cath có nói đó là chị của Kbogz th́ phải.

"Tuy nhiên, chị ấy bảo chuyện này chắc chắn cha tôi sẽ không đồng ư, v́ vậy không thể để cho ông ấy biết. Do đó tôi không thể tập luyện trong lâu đài được mà phải lẻn ra ngoài ... V́ cha tôi lúc nào cũng bận bịu cho nên không thể luôn để mắt tới tôi được, lại có Fexeyar và Kbogz che giấu cho, nên tôi cuối cùng tôi cũng có thể đi qua cây cầu để sang bên kia con sông ...

Và đó cũng là bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời tôi ... Bởi sau khi đă sang được tới bên kia th́ tôi thấy được rằng nó không phải chỉ là những cảnh quan tô điểm cho lâu đài như cha tôi đă nói, mà là một thế giới rộng lớn hơn nhiều cái thế giới mà tôi đă từng sống ...

Nghĩ lại cũng thật buồn cười, cái mục đích mà tôi hướng tới khi đi qua cây cầu đó th́ cuối cùng tôi lại không đạt được. Cho dù tôi có cố gắng tới mức nào, cho dù Derek có chỉ dạy tới mức nào, th́ tôi cũng không thể nào thực hiện được như anh ta. Cứ như thể tôi và thanh kiếm đúng là không hợp nhau vậy ..."

Đúng thế, kiếm thuật của cô dở tệ - Lance nghĩ, nhớ lại lúc họ mới gặp nhau. Và thực ra th́ cũng chẳng thể gọi đó là "kiếm thuật" được, bởi không ai lại đi dùng từ đó để chỉ cái cách mà người ta cầm kiếm rồi vung lên loạn xạ. Nhưng rồi hắn vội im bặt (thực ra th́ hắn vốn im bặt sẵn rồi), không hiểu Cath có đọc được câu hắn vừa nghĩ không.

Nhưng Cath dường như không hề biết ǵ, cứ tiếp tục nói.

"Thay vào đó, tôi đă học được nhiều thứ khác ... Tôi đă được gặp và nói chuyện với nhiều người, được nghe nhiều câu chuyện và biết được rằng cái "thế giới rộng lớn" mà tôi vừa được thấy cũng chỉ là một phần rất rất nhỏ của thế giới thực ...

... Anh biết đấy, nếu như con người ta không biết được rằng ḿnh đang phải sống ở trong một cái lồng th́ có lẽ họ sẽ có thể ngồi im trong đó suốt cả cuộc đời. Nhưng một khi đă biết được, th́ họ sẽ t́m cách thoát ra khỏi nó ... Đó cũng là lúc tôi bắt đầu có ư định đi ra bên ngoài, không chỉ là ra khỏi lâu đài và là ra khỏi thành Wefoayae ...

Tôi cũng hiểu được rằng chuyện đó th́ chắc chắn ngay cả Fexeyar và Kbogz cũng không thể giúp tôi, mà ngược lại sẽ t́m mọi cách để ngăn cản. Chính v́ vậy, tôi đă không nói ǵ với họ mà bí mật chuẩn bị rồi trốn đi một ḿnh ..."

Nói tới đây, Cath khẽ thở dài.

"... Đúng là tôi ích kỷ thật ... Tôi ra đi mà không hề suy nghĩ cho những người ở lại. Tôi thậm chí c̣n không hề nghĩ đến việc cha tôi có thể sẽ trừng phạt Fexeyar và Kbogz v́ đă để tôi trốn đi ... Lúc đó, trong ḷng tôi chỉ có cái thế giới bên ngoài mà tôi hằng ao ước được tận mắt nh́n thấy, và sự hí hửng rằng ḿnh đă qua mặt được mọi người ... Tôi cứ nghĩ rằng ḿnh đă có đủ kinh nghiệm để đương đầu với mọi thử thách, đủ để tham gia vào những chuyến phiêu lưu như trong các câu chuyện kể ... Mà không hề biết rằng thế giới bên ngoài khắc nghiệt hơn tôi tưởng rất nhiều ... Tôi đúng là một con bé ngu ngốc ..."

Một người từ nhỏ luôn được sống trong sự đầy đủ giờ phải một ḿnh đi ra bên ngoài th́ đương nhiên sẽ gặp phải rất nhiều vấn đề. Chuyện đó Lance hiểu, bởi ngày xưa khi mới rời khỏi nhà hắn cũng đă gặp phải vô số rắc rối.

"... Tôi đă gặp phải vô số chuyện không như ư muốn ... Trong đó, lần tồi tệ nhất là ..." - Cath khẽ ngập ngừng. "... ờ, lần đó ... tôi gặp phải một bọn cướp và suưt nữa th́ bị chúng ..."

"Thế cô không sao chứ?" - Lance buột miệng, sau một hồi chỉ ngồi im mà lắng nghe, cuối cùng th́ hắn cũng thốt lên một câu.

"Tôi không sao cả ..." - Cath khẽ lắc đầu - "... Khi tôi tỉnh lại th́ chỉ thấy xác chết của bọn chúng nằm la liệt xung quanh ... Bên cạnh tôi một chiếc ŕu dính đầy máu, dường như có ai đó dùng nó để giết bọn chúng và cứu tôi ..."

Lạ thật? Nếu người đó đă cứu cô ấy th́ sao lại để cô ấy nằm bất tỉnh ở đó một ḿnh? - Lance tự hỏi.

"... Mặc dù không bị làm sao nhưng lần đó vẫn là một trải nghiệm kinh hoàng đối với tôi. Và tôi cứ ngồi đó một ḿnh suốt đêm, khóc lóc, sợ hăi ..."

"Sao sau đó cô không quay về nhà ?" - Lance hỏi.

"Thế mới nói tôi là một kẻ ngu ngốc ..." - Cath khẽ cười - "Một chuyện kinh khủng như vậy xảy ra mà tôi vẫn muốn đi tiếp, cho dù là chẳng biết ḿnh sẽ đi đâu ... Sáng hôm sau, tôi lột một bộ đồ từ những xác chết để mặc, lấy ít tiền, thức ăn, vũ khí rồi tiếp tục lên đường ... Nhưng ít ra th́ sau lần đó, tôi đă ư thức được thế giới xung quanh ḿnh nguy hiểm tới mức nào, và tôi đă biết cẩn thận hơn ..."

Đứng dậy sau những lần vấp ngă, rút kinh nghiệm từ những sai lầm của ḿnh, đó là cách mà con người ta trở nên trưởng thành hơn. Lance khẽ gật gù, xét cho cùng th́ Cath với hắn cũng không khác nhau là mấy.

Cath im lặng một lúc, rồi đột nhiên quay người lại và nói.

"Mặc dù tôi nói rằng đó là một quyết định ngu ngốc và ích kỷ, nhưng thực ra th́, có lẽ tôi không hề hối hận khi đă quyết định như thế. Bởi nhờ đó mà tôi mới có thể gặp mọi người, gặp anh, gặp Bel, và Cuprum nữa ..." - Cath khẽ mỉm cười - "Cám ơn anh, Lance."

"Ơ ... V́ chuyện ǵ?" - Lance ngạc nhiên hỏi lại.

"V́ đă chịu khó ngồi đây nghe câu chuyện của kẻ khó chịu này ... Giờ tâm trạng tôi đă khá hơn rồi, và anh có thể yên tâm đi ngủ được rồi đấy ..."

"À ... ờ ..."

Không c̣n biết nói thêm điều ǵ, Lance đành ngoan ngoăn trở về chỗ ngủ. Hắn nằm xuống và bắt đầu suy nghĩ về câu chuyện mà Cath vừa kể. Và hắn hiểu được rằng Cath đang tự mâu thuẫn với chính ḿnh, cô ấy vừa nghĩ rằng ḿnh không hề làm điều ǵ sai nhưng lại vừa muốn nhận hết mọi tội lỗi vào ḿnh, vừa cho rằng quyết định của ḿnh là ngu ngốc và ích kỷ nhưng lại vừa không hề hối hận về quyết định đó. Chính những mâu thuẫn trong ḷng đó đă khiến cho Cath giằn vặt suốt mấy ngày nay. Và hắn, hay bất ḱ một ai khác cũng không thể làm ǵ được cả, mà chỉ có tự bản thân Cath mới có thể t́m được câu trả lời cho chính ḿnh.
Back to top Go down
Sponsored content





My fic: "Two Worlds" Empty
PostSubject: Re: My fic: "Two Worlds"   My fic: "Two Worlds" Icon_minitime

Back to top Go down
 
My fic: "Two Worlds"
Back to top 
Page 1 of 1
 Similar topics
-

Permissions in this forum:You cannot reply to topics in this forum
When they cry :: When they cry :: Others-
Jump to: