Buổi tối ngày 31/12/1931 Nh́n chằm chằm vào xác chết đang nằm bên đường ray, người đàn ông lầu bầu, tỏ vẻ mệt mỏi khó chịu.
“Ôi ... sao hắn không gom tất cả vào một chỗ, như vậy có phải đỡ việc cho chúng ta không?”
“Nói linh tinh quá đấy!”
Dưới những bông tuyết đang rơi xuống nhè nhẹ, hai người đàn ông đứng nói chuyện với nhau.
Hai thanh tra thuộc Cục điều tra liên bang của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, Bill Sullivan và Edward Noah, đă bị đánh thức vào giữa đêm cuối năm và bị gọi tới đây để thu dọn những ǵ c̣n lại của một vụ việc kỳ quái.
Gọi là thu dọn, nhưng đó cũng là một phần của công việc điều tra. Đứng ở các điểm có xác chết bên cạnh đường ray, là rất nhiều cảnh sát viên đang tiến hành công việc của ḿnh. Các vị trí này cách nhau từ vài trăm mét tới hàng kilômét, nhưng tất cả những các xác đó chắc chắn là của cùng một vụ việc.
Bởi, đó đều là hành khách của cùng một chuyến tàu.
“... Đừng có nặng lời thế chứ.”
“Bỏ qua chuyện đó đi, tôi có chuyện muốn hỏi đây.”
Trong khi Bill c̣n đang găi đầu, th́ Edward, khuôn mặt đầy vẻ nghiêm trọng, cất tiếng hỏi.
“Lư do chúng ta được gọi tới đây là ǵ? Thông thường th́ đây là việc của bộ phận khác đấy chứ?”
FBI có một đơn vị, một đơn vị được người trong Cục ngầm hiểu với nhau về sự tồn tại của nó. Về mặt h́nh thức tuy không có ǵ khác biệt, nhưng thực chất những người thuộc đơn vị này chuyên thực hiện những nhiệm vụ đặc biệt vào khoảng thời gian xen giữa những công việc thông thường. Bill và Edward, là một trong những thành viên của đơn vị đó.
“À ... nói rơ ràng ra th́, theo như thông tin lấy từ ga Chicago, trong số những người đi tàu có ...”
“...
Người Bất Tử?”
"Bất tử". Tại chỗ này - nơi các xác chết của vụ án được gom thành đống lại, đây đúng là từ không thích hợp nhất. Nếu những nhân viên khám nghiệm tử thi đang làm việc bên cạnh có nghe thấy mà phá lên cười th́ cũng không có ǵ là lạ.
Không, không chỉ có những nhân viên khám nghiệm tử thi, mà bất cứ một người b́nh thường nào, nếu ở đây tất cũng sẽ ph́ cười mà thôi. Bởi có hai vị thanh tra đang mặt mũi căng thẳng nói chuyện với nhau về một câu chuyện cổ tích như vậy.
Thế nhưng, hai người này biết rất rơ rằng đó không phải chỉ là một câu chuyện hoang đường.
Hai trăm năm trước, đă có một số nhà Giả kim thuật đi thuyền tới lục địa này. Trên con thuyền đó, họ đă triệu tập một con quỷ, và đă có được thứ đó. “Tấm thân măi măi không già không chết”. Mặc dù câu chuyện này nghe chẳng khác truyện cổ tích là mấy, nhưng nó đúng là sự thật. Chứng cứ rơ ràng nhất chính là, cấp trên trực tiếp của họ là một trong những “Người Bất Tử” đó.
Nói ngắn gọn, nhiệm vụ của họ là giám sát những “Người Bất Tử” đang sống rải rác trên đất nước này. Tất nhiên, họ không thể, nếu không muốn nói là tuyệt đối không được phép, công nhận sự tồn tại của những người bất tử trước công chúng.
“À ... những đặc điểm của “Người Bất Tử”, anh c̣n nhớ chứ?”
“Có. Thứ nhất, không già đi, và cho dù bị thương tới mức nào cũng sẽ có thể phục hồi lại. Thứ hai, cách duy nhất để giết một Người Bất Tử là một Người Bất Tử khác đặt tay phải của ḿnh lên đầu người kia và nghĩ rằng muốn ăn đối phương, người kia sẽ lập tức bị hút vào cánh tay đó. Thứ ba, sau khi hấp thụ đối phương th́ người hấp thụ sẽ có được toàn bộ kiến thức mà người bị hấp thụ có được. Thứ tư, Người Bất Tử không thể dùng tên giả khi có mặt một Người Bất Tử khác. Hết.”
“A ... đúng từng câu từng chữ từ trong tài liệu đọc ra làu làu. Cho nên, điều đáng suy nghĩ ở đây là tại sao "người đó" lại ghi tên thật của ḿnh vào sổ đăng kư. Tại sao vậy?”
Trong khi Bill c̣n đang băn khoăn về câu chuyện đang nói, Edward hỏi.
“Thế, Người Bất Tử đó giờ sao rồi? Liệu người đó có liên quan ǵ tới vụ việc này không?”
“À ... Việc điều tra về người đó đă giao cho Donald tiến hành rồi. Nếu để chậm trễ, chúng ta sẽ mất thế chủ động.”
Trong khi hai người nói chuyện, số bao đựng xác chết sau lưng họ đă tăng thêm một bao.
Nh́n thấy nó, Edward nắm chặt nắm tay lại.
... Rút cuộc, chuyện quái quỷ ǵ đă xảy ra?
Chuyến tàu tốc hành xuyên lục địa. Con tàu có tên Flying Pussyfoot đi qua Chicago tới New York.
Trên chuyến tàu đó, đă diễn ra một thảm kịch kinh khủng đến mức nào?